Nghe xong lời Lập Tân cô nghĩ lại tư thế lúc nãy có chút đỏ mặt, nhìn lên vẻ mặt khoái chí của anh rồi liếc xuống đuôi giường. Vệt máu dính trên ga giường cô càng tủi thân hơn, hai tay đan xen vào nhau cô thầm nghĩ " Mẹ thì vừa mới mất, công ty thì bị ba lấy đi, còn lần đầu của mình cũng bị người đàn ông không thân không thích một chút tình cảm cũng không có lấy đi " đột ngột cô khóc lớn hơn. Lập Tân nhìn cô nhíu mày nói
Lập Tân: Cô khóc gì chứ!
Anh không biết dỗ con gái, nên cũng chẳng biết làm gì để cô nín, anh buột miệng nói:
Lập Tân: Cô đừng khóc nữa, bây giờ cô muốn gì.
Bạch Yên nghe vậy suy nghĩ một lúc sau, cô là người phải chịu thiệt thòi, cô không muốn mình mất trắng như vậy dù gì anh cũng đẹp trai lại giàu có nữa. Cô nhìn anh mặt đầy uất ức và tủi thân nói:
Bạch Yên: Tôi muốn anh chịu trách nhiệm với tôi.
Nói đến đây, vẻ mặt anh càng lạnh dần giọng lạnh lùng nhíu mày nói:
Lập Tân: Lập Tân tiền thì tôi có thể cho cô, nhưng tôi không thể chịu trách nhiệm với cô được.
Nói xong anh liền quăng cho cô một chiếc thẻ đen không giới hạn, rồi anh nói:
Lập Tân: Cái thẻ đen này cô cứ xài thoải mái.
Cô nhìn chiếc thẻ đen rồi nhìn xuống thân thể cô đầy những vết đỏ mà hôm qua anh đã để lại trước ngực sau lưng ngay cả trên đùi mà cũng có. Cô hất chăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dan-ong-nay-toi-chon/2810068/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.