Bạch Yên tức giận nhưng vẫn tỏ vẻ ra bình tĩnh hất tay Mộng Cầm đang níu chiếc váy của cô giọng mỉa mai nói.
Bạch Yên: Đắt hay không đắt thì người như cô không động vào được đâu.
Mộng Cầm giận tím người, những hành vi dần mất kiểm soát, cô ta cầm ly rượu đặt trên bàn hắt thẳng vào người Bạch Yên lớn giọng nói.
Mộng Cầm: Người như tôi là như thế nào hả? Ây zô~ mà tôi xin lỗi lỡ làm đổ rượu lên người chị nha, chắc chị không có tiền đền chiếc đầm này đâu nhỉ.
Mộng Cầm vừa nói vừa móc tiền trong bóp lấy ra mấy tờ tiền tệ cầm trên tay giọng chua ngoa chế giễu cô.
Mộng Cầm: Tiền này coi như là tiền giặt ủi tôi cho chị đi, chứ như chị thì lấy tiền đâu ra đền nổi bộ này.
Mọi người xung quanh nghe tiếng hai bên cải vã mà vây quanh, người này nói người kia nói đan xen tiếng với nhau. Dù Bạch Yên không biết họ đang nói gì nhưng vẫn thấp thoáng thấy họ giương mắt khinh thường cô còn có ánh mắt của mọi người cứ đổ dồn lên cô. Một người trong số họ bước ra giọng điệu khoét lên trái tim cô.
- A, đây không phải người đi chung với Vương tổng sao, nhìn bộ dạng này chắc leo lên giường Vương tổng rồi. Thật đáng thương nha.
Một Mộng Cầm ăn nói xằng bậy cô không thèm để ý nhưng thêm miệng nói thì cô lại càng không chịu đựng được được. Cô nhếch miệng cười rồi nói lớn.
Bạch Yên: Như nhau cả thôi.
Nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dan-ong-nay-toi-chon/2810037/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.