Nắng chiếu nhẹ qua rèm cửa mỏng khiến căn phòng rực sáng một cách ấm áp, cả đêm cô đều mơ thấy ác mộng nhưng rồi lại có một sự ấm áp nào đó vây trùm lấy cô. Bạch Yên thức dậy trong vòng tay Lập Tân cô bất ngờ ngước mắt nhìn anh, giọng nói khàn nhẹ trầm lắng nhưng chứa đầy sự yêu thương.
Lập Tân: Em thức rồi sao, em có thể ngủ thêm chút nữa.
Vừa nói anh vừa vỗ nhẹ lên đôi vai mảnh khảnh của cô, Bạch Yên vẫn chừng mắt nhìn khuôn mặt có chút tiều tụy rồi liếc mắt xuống cánh tay hằn những vết đỏ do làm gối cho cô. Bạch Yên nhẹ nhàng hỏi một câu.
Bạch Yên: Anh không phải đi làm sao?
Lập Tân mỉm cười nhẹ tay ôm nhẹ eo cô, cất tiếng.
Lập Tân: Hôm nay anh muốn ở nhà với em.
Sự dịu dàng của Lập Tân đối với cô cô hiểu rất rõ, nhưng anh cứ dấu dấu diếm diếm cô mọi chuyện vậy thì sự dịu dàng này chẳng khác gì cũng đang lừa dối cô. Bạch Yên kéo nhẹ tay anh ra khỏi eo cô bước xuống giường Bạch Yên lên tiếng một cách thờ ơ.
Bạch Yên: Ừm.
Cô bước thẳng đến tủ đồ lấy bộ quần áo rồi đi thẳng vào nhà tắm, Lập Tân nheo mắt lại nhìn thân hình nhỏ bé đang bước vào trong phòng tắm.
Trong lòng anh hiểu rõ tại sao cô lại như vậy, trách thì chỉ có trách bản thân mình. Tiếng nước xả trong phòng tắm, Bạch Yên đứng buông lỏng nhìn mình trong gương những vết tích của cuộc chiến ngày hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dan-ong-nay-toi-chon/2809985/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.