Mới sáng ra Bạch Yên đã nhận gần cả trăm cuộc gọi nhỡ từ Lập Tân, cô do dự một lúc nhưng nhất quyết vẫn không nghe máy. Lại một tiếng điện thoại vang lên lần nữa, Nhu Ninh bất lực ngồi nhìn chiếc điện thoại reo toáng lên cô đột nhiên kêu lên.
Nhu Ninh: Là bác cậu điện kìa! Cậu không nghe máy sao?
Bạch Yên cầm chiếc điện thoại lên chần chừ không dám nghe máy," sao bác lại điện cho mình giờ này, không phải công ty lại có chuyện chứ". Cuối cùng Bạch Yên cũng nhấc máy, tiếng Lập Tân vang lên khiến cô không khỏi giật mình, mồ hôi lạnh trên người cũng toát dần ra. Nơi này cũng chẳng an toàn cho cô là bao, anh ấy sẽ kiếm được Bạch Yên một cách nhanh nhất có thể. Vừa nghe thấy tiếng Lập Tân Bạch Yên vội tắt máy, cô lật đật chạy xung quanh nhà thu dọn đồ đạc. Nhu Ninh nhìn thấy hình ảnh của Bạch Yên cô vừa thấy thương cũng vừa thấy khó chịu, Nhu Ninh liền hét lớn.
Nhu Ninh: Cậu làm gì vậy hả, tại sao cậu phải né tránh.
Bạch Yên dừng ngay động tác, cô đứng ngẩn người rồi đột nhiên cười khổ.
Bạch Yên: Đúng, tại sao mình phải chạy chốn.
Vừa dứt câu, Bạch Yên ngồi khụy xuống đất hét lớn.
Bạch Yên: Nếu mình không chạy chốn thì mình sẽ đối mặt với anh ấy ra sao? Nếu mình không làm vậy thì gia nghiệp nhà mình còn đứng vững hay không?
Nhu Ninh từ từ tiến lại gần an ủi người bạn mệnh khổ của mình, cô ấy nói đúng cô ấy không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dan-ong-nay-toi-chon/2809949/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.