Do vết thương vị trí nằm ở lưng nên cô không thể nằm ngửa được, hết thuốc tê cả người cô như muốn chết đi sống lại, cô cảm nhận được cơn đau buốt thịt đó. May mắn vì người đàn ông của cô luôn bên cạnh an ủi chăm sóc cô từng li từng tí, vì cô anh cam tâm tình nguyện làm nệm êm để cô có thể ngủ ngon giấc. Cơn đau nhức kéo dài dù cô đã cắn răng chịu đựng nhưng cơn đau buốt da buốt thịt này đã khiến cô phải rớt nước mắt. Lập Tân nhìn thấy chợt cau mày, anh cũng không thể nào nhẹ nhõm hơn khi thấy cô như vậy. Giọng nói ấm áp đầy sự quan tâm vang lên trong đêm khuya tĩnh mịch.
Lập Tân: Em đau lắm sao? Anh kêu bác sĩ chích cho em liều giảm đau nữa nhé.
Bạch Yên nhăn mặt nhíu chặt hai đường lông mày rõ nét cô khó chịu đến mức không thể trả lời anh ngay lập tức, chỉ gật nhẹ đầu rồi vùi đầu vào lòng ngực anh. Lập Tân nhẹ nhàng vuốt mái tóc bồng bềnh của cô gái đang làm nũng với anh, anh nhìn dáng vẻ của cô bật cười với dáng vẻ của sự nuông chiều.
Một lát sau, Tấn Ngôn cũng chậm rãi bước vào trong, giọng nói trầm cất lên.
Tấn Ngôn: Cô ấy lại đau nữa sao?
Không có câu trả lời nào từ phía Lập Tân anh chỉ đáp lại Tấn Ngôn bằng cái gật đầu nhẹ, Tấn Ngôn cũng đã chuẩn bị thuốc tiêm vào người cho cô. Ngay sau đó, anh cũng đi ngay không nán lại chỗ Lập Tân là một bác sĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dan-ong-nay-toi-chon/2809932/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.