Úc Hoàn dẫn Nguyễn Thu Bình tới một nhà hàng đồ Tây năm tầng. Thang máy lồng kính chậm rãi đi lên từ tầng một, Nguyễn Thu Bình rõ ràng thấy khách khứa từng tầng ít dần đi, đèn đuốc từng tầng tối hơn, cách trang trí cũng tinh tế và khéo léo hơn.
Thang máy dừng lại ở tầng thứ năm. Lúc bước ra, Nguyễn Thu Bình mới phát hiện không có vị khách nào ở tầng này, chỉ có nhân viên đang bày biện đồ ăn lên chỗ ngồi cạnh cửa sổ theo trật tự. Anh lập tức ngửi thấy mùi thơm, "oa" một tiếng rồi chạy tới.
Tuy Nguyễn Thu Bình là thần tiên, nhưng sau khi anh được sinh ra, trong nhà nghèo đến mức gây cả tiếng vang. Đồ ăn ngày thường phần lớn đều là các món làm từ vườn nhà mình, hoặc là trái cây được hái sau núi, săn gà rừng các loại chứ anh chưa từng nhìn thấy nhiều món ăn sang trọng như thế này.
Vì vậy sau khi thấy một bàn toàn món ngon, tuy không đến mức nước miếng chảy ròng ròng, nhưng yết hầu đã lăn lên lăn xuống hai lần, anh chỉ thấy cảm giác đói bụng lại càng mãnh liệt hơn.
Nguyễn Thu Bình kéo một chiếc ghế ra rồi ngồi xuống, thích chí và hưng phấn vẫy vẫy Úc Hoàn: "Úc Hoàn! Mau đến đây!"
Úc Hoàn cười khẽ, tay chống gậy rồi từng bước bước đến chỗ anh.
Nhân viên cũng vừa mang hết đồ ăn lên. Thấy Úc Hoàn đến, họ đồng loạt cúi đầu và hô một tiếng "Chủ tịch Úc" thật dõng dạc, sau đó mới quay người đi ra ngoài.
Nguyễn Thu Bình nhìn cảnh tượng này, vừa ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dan-ong-moi-nam-chi-xuat-hien-mot-lan/1031792/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.