Thư Tình tỉnh lại lúc nửa đêm, môi khô rát, cổ họng giống như là bốc cháy.
Cô hiểu được mình bị phát sốt, nhưng bây giờ cô đang nằm trên giường người khác, ngủ ở nhà người khác, chẳng lẽ lại đánh thức Cố Chi mua thuốc cho cô?
Suy nghĩ rất lâu, cuối cùng không nhịn được khát khô cổ, cô nhẹ bước, khoác áo khoác ra ngoài tìm nước uống.
Cô sờ soạng đường đi tới phòng bếp, cô không dám mở đèn sợ làm Cố Chi tỉnh dậy.
Đến khi cầm được cái cốc thủy tinh, phía sau bỗng vang lên một tiếng nói trầm thấp, “Thư Tình?”.
Đột nhiên có giọng nói dọa cô sợ hết hồn, cả người run lên, cốc thủy tinh trong tay cũng rơi xuống đất, vỡ thành nhiều mảnh.
Đèn trên đầu bỗng sáng trưng, Thư Tình rốt cuộc cũng thấy rõ được người ở cửa phòng bếp.
“..... Thầy Cố”.
Cô xấu hổ ngồi xổm xuống thu thập mảnh vỡ thủy tinh, Cố Chi cũng cúingười, chuẩn xác bắt được tay cô, “Đừng nhúc nhích, để tôi xử lý chỗnày”.
Cổ tay cô mềm mại tinh tế, lại có chút không bình thường, Cố Chi nhướn mày, tay đặt trên trán cô sờ sờ, quả nhiên....
“Em phát sốt rồi”.
Thư Tình không biết nên nói gì, bỗng nhiên cô bị anh túm cổ tay kéo đến phòng khách.
Cố Chi kéo cô bắt ngồi xuống ghế sofa, còn anh thì đi tìm một hòm thuốcnhỏ trong ngăn kéo, lấy nhiệt kế đưa cho cô, “Trước tiên phải đo nhiệtđộ cơ thể đã”.
Thư Tình làm theo, mà lúc cô đang đo nhiệt độ, CốChi đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dan-ong-cua-toi/1919387/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.