Buổi đêm tối đen, bên ngoài phòng giáo vụ vắng vẻ, chỉ còn lại bóng lưng Cố Chi kéo dài dưới ánh đèn bên ngoài.
Bóng dáng của anh bị kéo thật dài, càng có vẻ cô độc.
Thư Tình chưa từng nghĩ tới sẽ có một ngày cô đứng cùng anh, lẳng lặngđối mặt, không nói một lời, lại có chút hoảng hốt không hiểu sao.
Cô nghe thấy giọng của mình thúc giục anh: "Thầy Cố?"
Chỉ một tiếng thầy Cố đã kéo anh về hiện tại, vẻ mặt lạnh lùng xa cáchcũng không rút đi, nhưng anh thu hồi ánh mắt lại, trước khi đi chỉ nóimột câu: "Lời đồn đãi chỉ làm chết người thông minh."
Bóng dáng thẳng tắp đó cuối cùng cũng biến mất trong bóng đêm.
Cả đêm Thư Tình đều không yên lòng, cô cảm thấy hình như cô đã quên đichi tiết gì, nhớ lại từng chút từng chút từ khi cô biết Cố Chi đến giờ,anh không phải là người đối xử đặc biệt với cô mà không vì lý do gì.
Mỗi ánh mắt ý vị thâm trường của anh, mỗi câu nói dường như đều thâm ýnhắc nhở, đều như đang nhắc nhở cô lý do, nhưng mà rốt cuộc là cái gì?
Sau khi tắt đèn, cả căn phòng chìm vào bóng tối.
Thư Tình nằm trên giường, không có cách nào ngủ được, trong đầu cô hiệnlên ánh mắt của Cố Chi, thất vọng và xa cách, lạnh lùng và bất đắc dĩ.
Cô càng nghĩ càng hoảng hốt, rốt cuộc không nhịn được cầm điện thoại lên, khẩn cấp gửi tin nhắn cho người kia.
"Thầy Cố, thầy đang giận em sao?"
....
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dan-ong-cua-toi/1919384/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.