Trong đại sảnh sáng rực của tầng 23 chỉ còn rải rác vài nhân viên, cả ngườimệt mỏi căng thẳng nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính, bận rộn.
Cố Chi bước nhanh đi qua mỗi gian phòng làm việc, cuối cùng dừng trước cửa ra vào của phòng phiên dịch.
Nhìn xuyên qua cửa mở hé, có bóng người nhìn chằm chằm vào máy vi tính, ngón tay gõ trên bàn phím, trong tầm tay còn bày một ly cà phê vẫn đang bốckhói.
Cô mặc bộ đồ công sở, khác hẳn so với bộ dạng trước kia ởtrường học, thành thục không ít, nhưng mà cho dù thế nào, vẻ mặt chấpnhất lại nghiêm túc vẫn chưa từng thay đổi.
Cố Chi gõ cửa, lúcanh đẩy cửa ra, nhìn người trong phòng giật mình quên phải nói,chỉ sững sờ nhìn anh, vẻ mặt có vài phần buồn cười.
Anh khép cửa lại, bình tĩnh bước từng bước tới trước mặt cô, nhìn đôi mắt vừa khóccủa cô, cúi đầu giúp cô xoa nhẹ những giọt nước mắt còn sót lại: “Đã xảy ra chuyện gì?”
Vẻ mặt ân cần thậm chí còn hơi lúng túng, cả lồng ngực phập phồng, thở hổn hển, không chút nào không lộ ra, vì đến bêncạnh cô, anh đã bước nhanh một đoạn đường dài như thế nào, vượt mọi khókhăn mà đến.
Mà vào lúc này anh lại yên ổn trầm tĩnh nhìn qua cô, cố gắng cho cô chút bình tĩnh và dũng khí để dựa vào trong lúc cô đangkinh hoàng bất an.
Thư Tình nắm lấy bàn tay ấm áp, đột nhiên đôi mắt lại ướt.
*
“Có máy tính dự phòng không?”
“Có, vào bằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dan-ong-cua-toi/1919259/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.