Tháng năm qua đi, nhiệt độ tăng lên đột ngột, nắng hè nóng rực đập vào mặt, mặt trời sáng loáng cũng biến thành thứ không hề đáng yêu. Trung tuần tháng sáu, Thư Tình chỉ hận khu nhà và công ty không ở cạnh nhau, như vậy cô có thể tránh khỏi một đoạn đường nóng như chảo lửa dưới địa ngục.
Đại học được nghỉ sớm, khi cô còn đang chạy hai đầu giữa nhà và công ty thì Cố Chi đã nhàn nhã tự đắc ngồi trong nhà nghe nhạc tận hưởng điều hòa, ngoài ra thỉnh thoảng nhận bưu kiện của bệnh viện, thảo luận và sửa chữa một vài phương án giải phẫu.
Điều này khiến Thư Tình nghiến răng nghiến lợi: “*! Xa hoa lãng phí! Lêu lổng!”
Cố Chi ngồi trên sofa đọc sách, ngẩng đầu lên nhe răng cười với cô: “Em ghen sao?”
“Ghen thì thế nào?”
“Vậy thì từ chức, tới trường làm việc đi.” Thầy Cố tận lực khuyên bảo cô, rõ ràng còn chưa bỏ qua khả năng tình yêu nơi văn phòng.
Thư Tình thở phì phì cầm túi sách đi ra cửa: “Nằm mơ!”
Lúc cô xoay người đi giày, Cố Chi chạy tới phía sau cô, cầm chìa khóa xe trên tủ giày tự giác đuổi kịp bước đi của cô, lúc này Thư Tình mới cười trộm.
Oán trách thì oán trách, nhưng trong lòng cô vẫn cảm thấy thỏa mãn. Bởi vì mặc cho thời tiết nóng bức thế nào, người đàn ông này vẫn không hề oán giận mà làm tài xế cho cô, gió mặc gió, mưa mặc mưa.
“Khi nào thi bằng lái đi, nếu vậy lúc anh đi công tác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dan-ong-cua-toi/1919239/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.