Dư Tễ Đan cảm thấy mình hoàn toàn nghe không hiểu lời Lý Thời Hồng nói.
thanh âm ngăn không được run rẩy: “Mính Hưu…… Mính Hưu…… Thực xin lỗi, Ông Lý, tôi thật sự không rõ ý tứ của ông…… Mính Hưu……”
“Không rõ?” Lý Thời Hồng cười lạnh nhướng mày, “tôi nói còn chưa đủ rõ ràng sao? Lý Mính Hưu là vì bảo vệ cô mới có thể bị hạch tội bỏ tù! Cô chẳng lẽ đều không nghĩ tới sao? Nó vốn là một thiên chi kiêu tử, sao có thể đường cùng tới mức trở thành tù nhân? Tôi nói thật, cho dù nó có thật sự phạm chuyện gì, cũng là vấn đề thương nghiệp, đừng nói Mính Hưu từ nhỏ đã đi theo tôi cùng ông ngoại nó du tẩu va chạm với đủ loại tình huống, am hiểu quy tắc trò chơi, thuần thục nắm giữ đúng mực. Cho dù trên thương nghiệp thật sự xảy ra vấn đề, cho dù vấn đề cực lớn, tôi cùng ông ngoại nó đều sẽ không để nó lưu lạc đến nông nỗi bị hạch tội bỏ tù—— nếu quan hệ xã hội cùng năng lực chu toàn đều không có, ông ngoại nó cùng tôi còn mặt mũi trên thế giới này sao?!”
Dư Tễ Đan khó có thể tin lắc đầu: “tôi…… Tôi…… Sao có thể? Mính Hưu bỏ tù là việc bảy năm trước, nhưng mà tôi cùng Mính Hưu…… tôi cùng Mính Hưu mới quen biết nhiều lắm cũng mới nửa năm …… tôi sao có thể……”
Dư Tễ Đan đã bất chấp cái gì gọi là lễ phép—— cô đột nhiên vươn tay, nắm chặt tay Lý Thời Hồng ở bàn đối diện, móng tay sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dan-ong-cua-toi-chi-duoc-cai-dep-trai/3544712/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.