Bỏ trốn?
Không đợi Dư Tễ Đan hiểu rõ tình huống lúc này, cánh cửa xe bên cạnh đã bị đóng chặt.
Dư Tễ Đan nâng tầm mắt, đèn đường cùng đèn xe chiếu xuống, cô có thể nhìn thấy rõ ràng biểu tình trêи mặt các đồng nghiệp.
Có người đang cười, có người kinh ngạc cảm thán có, lại có vài người chỉ chỉ trỏ trỏ……
Giống như tất cả mọi người biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ có mỗi cô là vẫn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Lúc sau, cửa xe mở ra, Lý Mính Hưu ngồi vào.
Anh không lập tức khởi động xe, mà cầm lấy tay Dư Tễ Đan.
Cô cảm thấy thật xa lạ.
Mọi người, sự vật, hết thảy đều xa lạ.
Cô hơi giật giật mi mắt, nhìn bàn tay bị anh nắm chặt, chậm rãi dịch tới mặt anh: “Anh đến tột cùng muốn làm gì?”
“Anh đã nói rồi.” Lý Mính Hưu kéo tay cô đặt lên môi, tinh tế mà hôn mu bàn tay cô, “Bỏ trốn, em và anh.”
Dư Tễ Đan chớp chớp mắt.
Bỏ trốn.
Hai chữ tưởng chừng vô cùng đáng sợ này lại mang theo sự tươi đẹp vô cùng.
Tựa như con người anh, đều mang lực hấp dẫn chí mạng.
Lý trí nói với cô, phải cự tuyệt.
Sao cô có thể cùng một người đàn ông bỏ trốn đây? Đừng nói hiện tại chú thím của cô, Hứa gia đều đang chờ cô cùng Hứa Nghi Niên đến.
Nói đến Hứa Nghi Niên……
Nhưng ý nghĩ của cô lại bị một câu của Lý Mính Hưu kéo trở về:
“Đừng ở trước mặt anh tơ tưởng người khác!”
Dư Tễ Đan: “…………”
Lý Mính Hưu đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dan-ong-cua-toi-chi-duoc-cai-dep-trai/1807361/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.