Sau khi ba người ăn trưa xong, thong thả đi về công ty.
Thời tiết Thượng Hải hôm nay hiếm khi trời quang mây tạnh, mặt trời nhô lên cao, ánh nắng chiếu cả bầu trời thành phố, chiếu lên người mỗi người đều ấm áp.
Hoa Tranh vừa đi vừa ngáp: “Ăn no thì dễ buồn ngủ.”
“Hay là uống cà phê nhé?” Dưới lầu công ty đúng lúc có Starbucks, Đường Mịch đề nghị.
Nghê Cảnh Hề không thích cà phê lắm, nhưng hai người họ muốn uống cô cũng không thể làm mất hứng được, cùng đi theo qua. Đợi mua cà phê xong, thời gian cũng sắp đến, thế là ba người lên lầu định về công ty.
Nào biết lúc ở dưới lầu đúng lúc gặp được đồng nghiệp khác, vội vội vàng vàng bước đi.
Họ thấy Nghê Cảnh Hề và Hoa Tranh còn thong thả, thì trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc, hỏi: “Các cậu còn không nhanh về tòa soạn à?”
Hoa Tranh nhả ống hút ngậm trong miệng ra, hỏi: “Sao thế?”
“Ôn Đường và Ngô Mộng Ni đánh nhau rồi.”
Lời này vừa nói xong, Hoa Tranh và Đường Mịch đưa mắt nhìn nhau, hai người không hề do dự một bên một tay kéo Nghê Cảnh Hề chạy vào thang máy.
Nghê Cảnh Hề nhìn họ, bất đắc dĩ nói: “Muốn xem nháo nhiệt đến vậy sao?”
Hoa Tranh: “Kịch chó cắn chó, ai không muốn xem chứ.”
Đường Mịch vô cùng tán đồng với hình dung này của cô ấy, gật đầu nói: “Đúng, tớ cũng xem.”
Trước đây Đường Mịch không biết Ôn Đường và Ngô Mộng Ni làm khó Nghê Cảnh Hề, hôm nay Hoa Tranh nói với cô rất lâu, nghe xong Đường Mịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dan-ong-ca-the-gioi-muon-anh-ay-thuoc-ve-toi/959771/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.