Nam Sơ xách theo hành lý xuống lầu, Thẩm Quang Tông đứng đợi ở bên cạnh xe, thấy cô xuống, xông lên kéo hành lý của cô, nhét vào cốp sau, túm người lên xe, hỏi: "Nhăn nhó làm gì thế?"
Nam Sơ không quan tâm, nhìn quanh một vòng, hỏi: "Tây Cố đâu?"
Thẩm Quang Tông ngồi lên ghế lái, đóng cửa, cúi đầu gọi điện thoại, cũng không quay đầu lại nói: "Cô nhóc kia, gần đây không biết ăn lộn thuốc gì, nháo ầm ỹ, đợi một lát."
Bên này điện thoại đã thông, Thẩm Quang Tông lập tức đổi sắc mặt, a dua nịnh hót: "Dạ dạ dạ, bên này đã lên lịch, thay tôi cám ơn đạo diễn Hạ nhé!"
Cúp điện thoại, quay đầu lại, mặt không biểu cảm nói với Nam Sơ, biến sắc mặt nhanh chóng làm người ta níu lưỡi: "Chiều mai quay thử xong, Hàn tổng nói huấn luyện vất vả nên cho cô nghỉ một ngày, chiều mai tôi kêu xe tới đón cô. Còn có, tôi đã cho kéo xe của cô về nhà xe rồi, chìa khóa để trong rổ chỗ cửa vào. Cậu hai Tưởng nói rồi, anh ta sẽ không so đo với cô về chuyện đó."
Nam Sơ cười lạnh, đáp: "Tôi không đi."
Thẩm Quang Tông giống như nghe được chuyện cười, hừ mũi, nói: "Cô không đi? Cô có biết là bộ phim của ai không? Cô không đi? Hạ Chính Bình! Đạo diễn Hạ! Đầu óc cô bị cửa kẹp hả? Bao nhiêu nữ diễn viên chen đến vỡ đầu chỉ muốn đóng phim của ông ta, mặc dù không phải là nữ chủ thì cũng là nữ phụ thứ ba, phần diễn cũng nặng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dan-ong-buoc-ra-tu-ngon-lua/2386113/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.