Edit: windy
Anh thích em từ khi nào?
Cho dù là cô gái bao nhiêu tuổi, cũng luôn rối rắm điều này.
Nam Sơ nhớ, năm mười sáu tuổi ấy anh có bạn gái, không có khả năng khi đó đã thích cô rồi, lúc gặp lại cũng không có bộ dáng kinh hỉ, nhưng lại thể hiện là rất chán ghét mình, chẳng lẽ là lúc quay chương trình kia?
Cô âm thầm tính, đánh giá bóng dáng cao lớn phía trước.
Lâm Lục Kiêu rất bình tĩnh đảo muôi xào, không nhanh không chậm cho muối vào, giống như không nghe thấy, chờ anh đem món xào óng ánh ra đã, lại xoay người lấy mì sợi từ trong tủ lạnh ra, đưa lưng về phía cô nói: “Vấn đề này có ý nghĩa thực tế sao?”
Rốt cuộc giữa đàn ông và phụ nữ vẫn khác nhau.
Đàn ông nhìn kết quả, phụ nữ nhìn quá trình.
Với Lâm Lục Kiêu mà nói, chỉ có làm tốt và không làm tốt thôi. Giống như Nam Sơ, khi mười sáu tuổi khi đó là xúc động anh không nghĩ lại, anh chỉ biết hiện tại mình thích nha đầu Nam Sơ này.
Muốn rước cô về nhà.
Muốn để lão Lâm chấp nhận cô.
Muốn giới thiệu cô cho đám Thẩm Mục.
Muốn nghe Đại Lưu gọi cô một tiếng “Chị dâu”.
Cũng muốn chấp hành nhiệm vụ ban đêm, để cô ở trong ổ chăn, không phải người khác.
Đương nhiên suy nghĩ này là chợt lóe lên, với tính tình của anh, không thể nói ra miệng những điều này, từ nhỏ anh cùng Lâm Thanh Viễn đã không thân thiết, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dan-ong-buoc-ra-tu-ngon-lua/2386078/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.