Lần này đến lượt Tuppence có cuộc nói chuyện ngắn ngủi với người câu cá ở gần mép nước của con đê chắn sóng cổ.
Trước khi tới đây, chị đã hy vọng rằng ông Grant có thể làm cho chị yên tâmmột chút. Nhưng những hy vọng của chị nhanh chóng trở nên hão huyền. Ông ta tuyên bố thẳng thừng với chị là không hề có một tin tức gì củaTommy.
Tuppence cố giữ giọng bình tĩnh:
- Dù sao cũng chẳng có lý do gì để cho rằng... anh ấy gặp chuyện gì chứ, phải không ông?
- Không có chuyện gì đâu. Nhưng chúng ta cũng nên đặt ra một vài giả thiết.
- Cái gì cơ ạ?
- Tôi nói rằng ở đây có những lý do khiến chúng ta phải lo lắng. Chị định làm gì đây?
- Ồ! Tôi thấy là... Ông này! Tôi vẫn tiếp tục công việc, tất nhiên là phải như thế.
- Đó là một sự cần thiết! Sau mỗi trận đánh, người ta có thời gian rảnhrỗi để khóc. Còn lúc này chúng ta đang có mặt trong trận đánh. Và thờigian là thước đo của chúng ta. Một trong những thông tin mà chị có đượclà một ám chỉ về con số 4. Này, rất có thể số 4 đó là ngày mồng 4 củatháng sắp tới. Đấy là ngày đánh dấu sự khởi đầu một cuộc tấn công lớnvào đất nước chúng ta.
- Ông tin chắc như thế chứ?
- Tấtcả chúng ta đều tin chắc như vậy. Đối thủ của chúng ta là những ngườilàm việc có phương pháp. Mọi kế hoạch của họ đều được soạn thảo đến từng chi tiết nhỏ nhất. Tôi thích cũng được mọi người nhận xét về chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dan-ba-hoang-da/48262/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.