Minton đang mải mê ngồi đan áo bên ô cửa sổ kính màu nhìn ra thềm nhà.
Người cô gầy, mặt xương xương và cái cổ nhiều gân đeo rất nhiều vòng ngọc quý lộ rõ trên chiếc áo chui đầu màu xanh nhạt. Khó có thể đoán chiếc váymà cô đang mặc có phải làm bằng thứ vải len tuyết hay không. Một chiếcváy rộng thùng thình phủ lên những bộ phận thiếu mất sự tròn trịa củangười phụ nữ. Cô vui vẻ tiếp đón Tuppence:
- Chào chị Blenkensop. Tôi hy vọng là chị đã được ngủ ngon giấc.
Blenkensop thú nhận là chưa bao giờ được ngủ đẫy giấc trên một chiếc giường mớivào những đêm đầu tiên. Nhìn chiếc áo cô Minton đang cặm cụi đan, bàBlenkensop đã thấy mê. Bà khen chiếc áo có một kiểu đan đẹp! Cô Mintonđỏ mặt, sung sướng trải rộng chiếc áo tác phẩm của mình ra. Vâng, trôngcó vẻ cầu kỳ nhưng thực tế nó lại dễ đan lắm. Nếu bà Blenkensop muốn, cô sẽ tình nguyện dạy cho ngay. Ồ! Cô Minton thực sự là một người rất đáng yêu, nhưng bà Blenkensop tự biết mình vụng về thế nào... Sự thật, bàchỉ có thể đan được những thứ đơn giản thôi, chẳng hạn một chiếc mũ trùm đầu chỉ để hở đôi mắt.
Bằng con mắt tinh tường, cô Minton liếcnhìn kiểm tra cái đống bùng nhùng không ra hình dạng gì cả trong lòng bà Blenkensop. Cô nhanh chóng nhận thấy những lỗi đan. Rất vô tư, bàBlenkensop khen cô Minton về sự khéo léo, nổi tiếng về sự hiểu biết, đãhạ cố chút xíu đến cái đống len này.
Tuppence thú nhận chưa baogiờ để ý đến công việc đan lát trước khi cuộc chiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dan-ba-hoang-da/48254/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.