Về tới tiền sảnh nhàmình, Tommy Beresford cởi chiếc áo ấm khoác ngoài ra. Anh dành một ítthời gian để treo chiếc áo lên với một hứng cảm chăm chút. Mọi động táccủa anh tỏ ra cẩn thận. Chiếc mũ được anh treo lên cái mắc áo đặt bêncạnh.
Tommy ưỡn ngực làm bộ làm tịch, phô một nụ cười chinh phụcvà bước vào phòng khách. Ở đây, Tuppence Beresford - vợ anh - đang hốihả đan một chiếc mũ trùm đầu chỉ để hở đôi mắt bằng một hàng len.
Lúc này đang là mùa xuân năm 1940.
Beresford nhìn lướt qua chồng một tí rồi lại vùi đầu vào tác phẩm của mình với nhịp điệu rất hăng hái.
- Có tin gì mới trong các báo buổi chiều không anh? - Chị không dừng tay đan hỏi.
- Can đảm lên, Đòn Sấm Sét, tự xác định rõ cả rồi! - Tommy trả lời, giọng không lấy gì làm phấn khởi - Tình hình ở nước Pháp vẫn không có gì làsáng sủa cả.
- Cứ thế này thì chẳng bao lâu nữa thế giới sẽ suy sụp mất thôi. - Tuppence đồng ý.
Cả hai người đều im lặng cho đến khi Tommy quyết định nói trước:
- Thế nào, em không đặt các câu hỏi cho anh à? Thật là vô ích khi phô ra từng ấy sự tế nhị, em biết không!
- Em biết - Tuppence thừa nhận - Có những người cố tỏ ra tế nhị khiến cho người khác phát bực. Nhưng nếu em đặt các câu hỏi cho anh thì điều đócó nghĩa là đang làm cho anh phát bực đấy thôi. Và, dù thế nào đi nữathì em cũng chẳng cần phải dò hỏi anh làm gì. Anh đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dan-ba-hoang-da/48252/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.