Đồng Vũ Vụ cảm thấy được là cô thật lòng rất yêu Phó Lễ Hành. 
Nếu là người khác, cho dù kề dao vào cổ cô thì cũng đừng mong có thể khiến cô uống trà sữa vào buổi tối như vậy, đây là tự sát mãn tính a, là bắt đầu cho sự trụy lạc a! Hôm nay chỉ uống một ngụm nhỏ, ngày mai nói không chừng là nửa ly, một khoảng thời gian sau chẳng phải là tay trái ôm trà sữa tay phải cầm đùi gà rán sao? Nguyên tắc của một người cứ từng chút một bị hạ xuống cho đến khi không còn nguyên tắc nào nữa. 
Vậy mà hiện tại, Phó Lễ Hành ra ngoài chạy bộ vào đêm đông mà vẫn nghĩ đến việc muốn mua cho cô một ly trà sữa... 
Người ta đều nói một bên não bộ của con người là tư duy lý trí, còn bên kia lại là suy nghĩ cảm tính. 
Tư duy lý trí đang tính toán xem lượng calo và lượng đường trong trà sữa có phải rất bùng nổ hay không, nhưng suy nghĩ cảm tính lại đang ư ư a a thể hiện rằng bản thân rất muốn chiếm trọn sự nhu tình của con người sắt đá này. 
Vì vậy mà Đồng Vũ Vụ đã thỏa hiệp cầm lấy ly trà sữa mà Phó Lễ Hành đưa cho cô, liếc nhìn nhãn hiệu trên thành ly trà sữa. 
Fine, là 100% đường. 
Người đàn ông này nhất định là cảm thấy cô quá gầy nên muốn bồi bổ cho cô đây mà. 
Đồng Vũ Vụ chỉ nhấp một ngụm thì cảm giác béo ngậy ngọt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dan-ba-dep-va-gia-san-khong-the-mat/3087344/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.