Mấy tháng trước, vào ngày Phó Lễ Hành trở về sau chuyến công tác, cô cũng đã nhuộm tóc từ nâu hạt dẻ về màu đen thuần túy.
Lần đó, Phó Lễ Hành đi công tác hơn một tháng, lúc ấy cô chợt có ý nghĩ muốn nhuộm tóc, nào ngờ anh về sớm hơn dự định đến nửa tháng, cho nên cô chỉ có thể thay đổi kế hoạch ban đầu, trước hết phải nhuộm lại màu tóc thôi.
Ít nhất là trong ký ức của anh thì mái tóc của Đồng Vũ Vụ vẫn luôn là một màu đen tuyền…
Tony Vương và trợ lí của anh ấy không muốn làm bóng đèn nên hai người yên lặng di chuyển sang một bên thu xếp vật dụng.
Đồng Vũ Vụ ngẩng mặt lên nhìn Phó Lễ Hành, đôi mắt cô sáng ngời, cảm xúc lúc này truyền từ nội tâm đến ánh mắt tựa như sao trời điểm xuyến trong đó: “Sao lại đột nhiên như vậy?”
Phó Lễ Hành cũng đã bình thường trở lại với những giấc mơ kia.
Cho dù đó là không gian song song hay một sự trùng hợp, anh càng sẵn lòng xem đó như một lời cảnh tỉnh.
Anh đã biết một điều, đó chính là cho dù không có anh, cô vẫn có thể sống thật sự vui vẻ, nhưng anh thì lại không thể như vậy. Cuộc sống của anh quá tẻ nhạt, chính cô đã truyền nguồn năng lượng tươi mới cho anh; một khi cô rời đi, anh không dám chắc bản thân sẽ sống trong cuộc đời buồn chán kia thế nào, hay liệu có thể gặp được một người khác khơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dan-ba-dep-va-gia-san-khong-the-mat/3087336/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.