Chương trước
Chương sau
Đồn trưởng Hạ cùng Tiểu Lâm và Tiểu Mã xem xét phòng bố mẹ hơn nửa tiếng đồng hồ, bọn họ kiểm tra không sót 1 chi chi tiết nào.

căn phòng nhỏ mặc dù rất bừa bộn nhưng nền nhà được lau rất sạch sẽ. Đồn trưởng Hạ và cấp dưới chẳng thể tìm kiếm được dấu chân nào lưu lại ở dưới sàn.

- xem ra căn phòng này có ma thật rồi , bởi vì ở đây tôi chẳng ngửi thấy mùi người . Nhưng mà con ma này lật tung đồ đạc trong phòng này lên làm cái gì chứ? - Đồn trưởng Hạ hỏi Tiểu Lâm và Tiểu Mã, 2 người hết người nọ nhìn người kia, chẳng ai nói được lí do.

đồn trưởng Hạ lại ngồi xuống bên góc giường, miệng lẩm bẩm:

- cái con ma gian xảo này chuyển được chiếc giường đi có lẽ cũng là để tìm kiếm thứ gì đó.Nhưng mà dưới cái giường này có thể có cái gì được chứ?

Ông vừa lẩm bẩm vừa lấy tay gõ gõ xuống nền nhà. Nền nhà ở các góc tường đều đã gõ thử rồi nhưng vẫn chẳng phát hiện được điều gì khả nghi. Ông lại tiếp tục gõ đến 2 bên góc tường, gõ gõ vào cái chợt dừng lại.

Tôi biết đồn trưởng Hạ đang tìm manh mối ở căn phòng này. Thế nên chưa có sự cho phép của ông ấy tôi cũng không dám bước chân vào, chỉ dám tò mò đứng ở bên ngoài ngó vào trong.

- Kim An,căn phòng bên cạnh phòng này dùng làm gì thế hả? - đồn trưởng Hạ hỏi tôi .

tôi biết căn phòng bên cạnh chính là cái nhà mộ, nhưng đây là bí mật mà anh cả không muốn tiết lộ cho người ngoài. Nhưng bây giờ đồn trưởng Hạ đang điều tra án mạng, nếu như ông ấy muốn biết thì em rằng tôi có muốn giấu cũng chẳng giấu được. tôi do dự 1 lát rồi đứng ở ngoài cửa nói vọng vào:

- đồn trưởng Hạ, căn phòng kế bên là 1 cái nhà mộ, bên trong có chôn cất mẹ đẻ anh cả tôi .

- cái gì? căn phòng kế bên là nhà mộ á? - anh chàng Tiểu Lâm cao cao, gầy gầy kinh ngạc thốt lên.

- đúng vậy, mẹ đẻ của anh cả tôi được chôn cất ở căn phòng bên cạnh.

- tại sao lại đem chôn người chết ở 1 căn phòng trong nhà chứ?- cậu Tiểu Mã dáng người cao lớn cũng kinh ngạc không kém.

Đối với câu hỏi của Tiểu Mã, tôi có chút do dự, anh cả đâu muốn để qá nhiều người biết nguyên nhân vì sao lại chôn mẹ đẻ của mình ngay trong nhà.

- chuyện này ấy mà... không thể nói hết bằng 1, 2 câu được đâu...

lúc này đồn trưởng Hạ lên tiếng giải vây cho tôi :

- Kim An, chuyện này thì cậu khỏi phải trả lời. Điều tôi muốn biết chính là căn phòng bên cạnh ngoài việc chôn người còn dùng để cất giữ cái gì đặc biệt nữa không?

- đồn trưởng Hạ, tôi cũng chỉ biết chuyện này vào cái hôm mà tôi với anh cả cùng ra mộ chị Linh Nhi. anh cả đã đem cất giữ số của cải mà mình đã tích cóp được trong hơn 20 năm ở trong mộ của mẹ đẻ.

đồn trưởng Hạ nghe xong dường như đã hiểu ra điều gì đó:

- Hoá ra là như vậy, tôi biết rốt cuộc là chuyện gì rồi !

nói rồi ông lại ngồi xuống góc tường tỉ mỉ tìm kiếm 1 cái gì đó. Khoảng 2 phút sau, đồn trưởng Hạ bỗng đứng dậy, nói với Tiểu Lâm và Tiểu Mã đứng phía sau:

- 2 người có ai mang con dao con theo không ?

Tiểu Lâm vội vàng cởi thắt lưng, tháo ra 1 chùm chìa khoá rồi đưa cho đồn trưởng Hạ. Trên chùm chìa khoá ấy có 1 con dao gọt hoa quả. Đồn trưởng Hạ mở con dao ra, dùng dao cứa mấy nhát trên góc tường, trên góc tường hiện ra 1 cái khe nhỏ. đồn trưởng Hạ liền cắm con dao vào cái khe, sau đó dùng sức mạnh kéo ra, cứ làm như thế mấy lần.

1 điều không ai ngờ tới đã xảy ra trước mắt mọi người ...

bức tường giữa phòng ngủ của bố mẹ và căn nhà mộ lại có 1 cánh cửa. Hoá ra 2 căn phòng này thông với nhau, chỉ có điều cái cánh cửa chìm này được sơn màu giống như sơn tường, nhìn bên ngoài cứ tưởng nó cũng là 1 bức tường nhưng thực ra thì không phài như vậy.

Đồn trưởng Hạ mở cánh cửa đó ra rồi bảo Tiểu Lâm và Tiểu Mã đứng bên ngoài đợi còn mình thì lần mò đi vào căn nhà mộ bên cạnh. vài phút sau ông trở ra, nói với Tiểu Lâm và Tiểu Mã:

- thế là đúng rồi !

- đồn trưởng Hạ, anh nói cái gì mà đúng thế ạ? - Tiểu Lâm ngạc nhiên hỏi.

Tiểu Mã tiếp lời:

- sao anh biết bức tường này thực ra là 1 cánh cửa?

đồn trưởng Hạ cười bí ẩn:

- bởi vì con ma ở trong căn phòng này để lại dấu vết trên góc tường. mà dấu vết ma để lại người thường không thể phát hiện ra được !

Tiểu Lâm và Tiểu Mã kinh ngạc cùng thốt lên 1 lúc:

- thế làm sao anh phát hiện ra được ?

đồn trưởng Hạ bật cười ha hả:

- lẽ nào 2 người quên là trước đây tôi thường xuyên "giao lưu" với ma à?

Tiểu Lâm và Tiểu Mã lè lưỡi sợ hãi. Tiểu Mã cười hi hi nói với thượng cấp của mình:

- đồn trưởng Hạ, giờ anh hãy nhận 2 đứa bọn tôi làm đệ tử đi, anh dạy cho bọn tôi biết cách bắt ma, tránh để sau này nhỡ có gặp phải hoàn cảnh tương tự, bọn tôi lại chẳng biết làm thế nào.

đồn trưởng hạ thu lại nụ cười trên môi, nghiêm túc nói:

- Tiểu Lâm, Tiểu Mã, những người làm công an, cảnh sát chúng ta đều biết thông thường trong lòng con người là sợ ma quỷ nhất, bởi vì ma quỷ thường ẩn nấu ở những ngóc ngách mà con người không nhỉn thấy được, chờ thời cơ hãm hại con người . Thế nhưng, rất ít người biết rằng ma quỷ đang tận dụng tâm lí hoảng loạn của con người để tạo ra những giả tưởng ma quái để hù họ, càng không biết rằng thực ra ma quỹ cũng rất sợ con người , nếu không sao chúng phải trốn chui chốn lủi trong những góc tường, những nơi tối tăm mà không dám ra?

đồn trưởng Hạ gọi Tiểu Lâm và Tiểu Mã đến trước mặt, nghiêm nghị nói:

- làm nghề của chúng ta cần phải biết động não, tích cực quan sát. 1 cảnh sát đủ tư cách là phải biết tỉ mỉ quan sát sự vật, có thể nhìn thấy những thứ mà người khác không nhìn thấy được, cân nhắc vấn đề kĩ càng hơn người bình thường, cần phải học cách liên hệ những vấn đề nhỏ nhất lại với nhau. Có như vậy mới có thể phát hiện ra rất nhiều thứ mà bình thường không thể nhìn thấy.

Đồn trưởng Hạ chỉ vào góc tường, nói tiếp:

- mục đích hôm nay chúng ta vào phòng này là muốn tìm ra điều bí ẩn cất giấu trong đó. Điều bí mật ấy là vì sao con ma ấy lại vào căn phòng này? nhưng nhìn bề ngoài, chúng ta không thể tìm thấy chút đáp án nào, bởi vì trong căn phòng này chẳng thiếu đi thứ gì, chỉ có đồ đạc bị đảo lộn lên thôi, có đúng không?

Tiểu Lâm và Tiểu Mã gật đầu lia lịa:

- trong trường hợp đó rất dễ khiến cho người ta nghĩ rằng, con ma vào căn phòng này đang muốn tìm kiếm 1 thứ gì đó, các cậu nói xem có đúng không?

2 người gật đầu như bổ củi.

- lần đầu tiên 2 người vào căn phòng này đã phát hiện ra là đồ đạc đã bị đảo lộn, nhưng lúc đó vẫn chưa thể phán đoán con ma ấy đã tìm ra được thứ mình cần tìm hay là chưa. Vì thế chúng ta mới phải khoá cửa phòng này lại, đồng thời ngầm đánh dấu đồ đạc trong phòng. Sau đó tôi dẫn 2 người lên bệnh viện tỉnh 1 chuyến để hỏi bố mẹ Kim Quý vài vấn đề, bao gồm cả việc trong căn phòng này có thứ gì đặc biệt không . nhưng theo tình hình mà chúng ta tìm hiểu được thì toàn bộ số tiền mà 2 cụ tích cóp được đều đã mang theo người đến bệnh viện, trong phòng ngoài quần áo và 1 số đồ dùng cần thiết thì chẳng có gì đáng giá cả. Thế là tôi nghĩ nếu như con ma ấy chưa lấy được thứ nó cần thì chắc chắn nó sẽ lại đến nữa. mà lúc nãy chúng ta vào phòng lại phát hiện đồ đạc bị lật tung lên, điều đó chứng tỏ rằng suy đoán của tôi là đúng.

- thế nhưng anh bảo chúng tôi khoá cửa căn phòng này lại, vậy tại sao không bảo chúng tôi ngầm theo dõi căn phòng này. Nếu làm vậy có phải chúng ta đã bắt được con ma đó rồi không ? - Tiểu Lâm khó hiểu hỏi.

Đồn trưởng Hạ hỏi:

- Điều này đương nhiên tôi đã nghĩ đến rồi , nhưng mà các cậu đừng quên mục đích chủ yếu của chúng ta đến thôn Kim Gia này là phá vụ án mạng của Lan Lan. Vụ án của Lan Lan đến giờ vẫn chưa có chút manh mối nào, cấp trên lại đang giục cuống lên, chúng ta cũng chẳng còn nhiều người , vì vậy cần phải biết đâu là nhiệm vụ chính, không thể dốc hết sức lực và nhân lực vào chuyện vào được. Hơn nữa lúc đó mới chỉ phỏng đoán, để cho 2 người ở đây canh chừng có khi con ma ấy lại không xuất hiện.

Tiểu Mã nói tiếp:

- vậy tại sao anh không cho 2 anh em nhà Kim Quý biết rõ sự tình, còn nói với họ là căn phòng này có ma nữa?

Đồn trưởng Hạ liền giải thích:

- tôi làm như vậy đương nhiên là có lí do, sau này tôi sẽ giải thích cho 2 người, giờ tôi sẽ nói cho 2 người biết làm thế nào mà tôi phát hiện ra bức tường này thực chất là 1 cánh cửa...

Đồn trưởng Hạ bắt đầu kể tiếp cho 2 cấp dưới của mình lí do vì sao mà ông lại phát hiện ra điều bí mật ở bên trong căn phòng này. Ông nói với Tiểu Lâm và Tiểu Mã, lần thứ 2 phát hiện ra đồ đạc trong phòng bố mẹ tôi bị đảo lộn vì ông đã nghi ngờ từ lần đầu tiên vào căn phòng này, con ma đó đã không tìm được thứ mà nó cần. Bởi vì rất có thể thứ mà nó cần tìm không có trong căn phòng này.

thế nhưng trong căn phòng này chắc chắn có ẩn chứa bí mật gì đó, nếu không sao con ma ấy lại mạo hiểm vào đây đến 2 lần. mà lần thứ 2 nó đến rõ ràng cái giường còn bị dịch chuyển ra giữa phòng. Điều này chứng tỏ nơi mà con ma đó tìm kiếm chưa chắc đã là dưới gần giường, bởi vì nếu vậy thì chắc chắn nó có thể chui xuống dưới gầm giường mà tìm.

nếu như cái mà nó muốn tìm không có ở dưới gầm giường, tại sao nó phải dịch chuyển cái giường nặng trịch bằng gỗ lim ấy? rõ ràng là nó đang muốn tìm ở những nơi mà cái giường ấy chắn mất. Do vậy đồn trưởng Hạ mới chú ý đến nền nhà và góc tường 2 bên giường. Ông thử gõ vào nến nhà và 2 bức tường xung quanh cái giường, cuối củng ông phát hiện có 1 mảnh tường phân cách 2 gian phòng với nhau hơi bị gồ lên, hơn nữa âm thanh cũng khác so với những chỗ khác. Tiếng gõ vào tường ở những nơi khác rất nhỏ và thanh, trong khi ở bức tường ấy tiếng gõ phát ra lại trầm đục và trống rỗng. vì vậy đồn trưởng Hạ nghi ngờ bức tường ấy là 1 cánh cửa ngầm. thế nên ông ấy mới hỏi trong căn phòng kế bên có cái gì. Đương nhiên lúc biết được anh cả đã giấu tài sản tích luỹ hơn 20 năm ở căn nhà mộ kế bên, ông phát hiện ra rốt cuộc là chuyện gì.

- các cậu xem, cánh cửa ngầm trên tường được thiết kế gần như chẳng có 1 khe hở nào, trông nó chẳng khác gì so với 1 bức tường thực sự. nếu như không tỉ mỉ quan sát chắc chắn không thể phát hiện ra. Nhưng nếu cánh cửa này vừa mới bị mở ra thì sẽ thế nào? các cậu quan sát thật kĩ sẽ hiểu ngay thôi. chính bởi vì cánh cửa này không hề có khe cửa, thế nên khi bị mở ra sẽ xuất hiện dấu vết còn mới ở vị trí tiếp giáp với mặt tường. Mặc dù dấu vết này không dễ bị phát hiện ra nhưng tôi đã tìm thấy.

Ông chỉ vào góc tưoờng nói:

- các cậu hãy quan sát cho kĩ, cái khe ở trên và ở dưới của bức tường này không giống nhau. cái khe ở trên nhìn không mấy rõ ràng, nhưng cái khe ởdưới rõ ràng có 1 vết bị nứt. Bí mật nằm ở chính vết nứt này.

Đồn trưởng Hạ nói xong, TIểu Lâm liền tranh nói trước :

- Đồn trưởng Hạ, tôi hiểu rồi , cái con ma đó muốn tìm chính là của cải tích luỹ của Kim Quý. Cậu ta khai thác mỏ vàng bao nhiêu năm như vậy chắc chắn là giữ trong tay 1 khoản kếch sù. mặc dù tiền cậu ấy đã gửi vào ngân hàng nhưng sổ tiết kiệm chắc chắn là để ở nhà. Nó đã đến phòng của Kim Quý trước nhưng không tìm thấy, thế là nó liền phóng hoả thiêu rụi gian nhà của Kim Quý. Nó đốt nhà của Kim Quý mục đích là để tìm ra rốt cuộc số tài khoản tiết kiệm ấy được để ở đâu?Sau khi gian nhà của Kim Quý bị thiêu cháy, bố của cậu ấy lâm bệnh nặng, vì vậy sau khi về nhà, Kim Quý sẽ phải qua phòng bố mẹ.Thế là con ma ấy đã nghĩ rằng tiền của Kim Quý chắc là được cất ở trong phòng của bố mẹ cậu ấy. CHính vì vậy nó đã nhân cơ hội bố mẹ Kim Quý không có nhà để đến đây lục soát.

Đồn trưởng Hạ gật đầu như tán thưởng:

- Tiểu Mã, cậu có gì muôn nói không?

Tiểu Mã vội vàng nói:

- Tôi nghĩ, con mađó đã sớm giám sát hành tung của Kim Quý, chắc chắn nó nghĩ của cải của Kim Quý đã được cất giữ ở 1 nơi nào đó bí mật. Nhưng nhà Kim Quý mặc dù to nhưng các phòng chỉ có ở trong nhà lớn với 2 bên đông tây căn nhà. Gian nhà phía Tây đã bị thiêu rụi, gian nhà phía đông là nơi em trai Kim Quý ở, Kim Quý trước đây rất ít lên nhà lớn, nhưng kể từ sau khi nhà tây bị thiêu rụi thường xuất hiện trên nhà lớn, nơi bố mẹ cậu ấy ở. Vì vậy nó nghĩ rằng rất có thể tài sản của Kim Quý đã cất giấu trong phòng bố mẹ cậu ta. Lần đầu tiên nó đến căn phòng này chẳng tìm thấy cái gì, vì vậy mới tiếp tục đến lần thứ 2.

- Vậy các cậu nói xem tại sao nó không đi thẳng vào căn phòng bên cạnh mà tìm? Lẽ nào nó không nghĩ ra Kim Quý đã cất tiền trong căn nhà mộ? - Đồn trưởng Hạ hỏi.

Tiểu Lâm và Tiểu Mã nhìn nhau lắc đầu. tôi cũng rất muốn biết tại sao lại như vậy.

Đồn trưởng Hạ thấy 2 cấp dưới không nói gì liền lên tiếng:

- Thực ra ban đầu tôi cũng nghĩ mãi không ra, giờ nhìn thấy cánh cửa này tôi mới nghĩ ra rốt cuộc là chuyện gì. Chỉ có điều... - Nói đến đây đột nhiên đồn trưởng hạ bỗng im bặt,

Tiểu Lâm sốt ruột hỏi:

- Đồn trưởng Hạ, anh chớ úp úp mở mở nữa, mau mau nói ra xem rốt cuộc là chuyện gì nào?

Đồn trưởng Hạ không đếm xỉa đến Tiểu Lâm mà ngoảnh lại nhìn tôi :

- Kim An. chắc là cậu biết có những ai đã vào trong gian nhà ma quỷ bên cạnh chứ hả?

tôi gật đầu nói:

- trước đây trong nhà tôi chỉ có bố với anh cả tôi mới được vào đó, mẹ tôi chưa đặt chân vào đó bao giờ. Còn tôi , mãi đến hôm cùng anh cả ra mộ của chị Linh Nhu mới đặt chân vào đó.

Đồn trưởng Hạ hỏi tiếp:

- vậy thì tốt, tôi lại hỏi cậu, cậu đã tận mắt nhìn thấy bố cậu vào gian phòng ấy chưa?

tôi ngẫm nghĩ hồi lâu, mặc dù mẹ từng nói với tôi trong gian nhà ấy có đặt linh vị của vợ trước của bố, chỉ có bố với anh cả được phép vào nhưng tôi chưa baogiờ tận mắt nhìn thấy bố bước vào đó.

Thế là tôi liền thẳng thắn đáp:

- Có thể là do tôi không để ý, tôi chưa bao giờ nhìn thấy bố đi vào đó!

Đồn trưởng Hạ nói:

- Vậy thì đúng rồi , đừng nói cậu không để ý đến vấn đề này, cho dù cậu có ngày ngày để ý căn phòng đó thì lúc bố cậu vào cậu cũng không thể nhìn thấy được đâu!

- tại sao? - tôi cảm thấy rất kì quái.

Đồn trưởng Hạ chỉ vào cánh cửa nói:

- Bởi vì bố cậukhông đi vào từ đằng cửa chính! - ý của ông ấy là bố tôi đã đi qua cánh cửa ngầm ở trong phòng này.

- nhưng mà, tại sao lại như vậy? tại sao bố tôi không đi vào từ cửa bên ngoài? - tôi mơ hồ hỏi.

- bởi vì chỉ có cánh cửa này là thông với ngôi mộ ở căn nhà mộ bên cạnh. còn nếu đi từ cánh cửa bên ngoài vào thì chỉ nhìn thấy 1 gian phòng khác thôi!

- cái gì? ý ông là cái phòng bên cạnh có đến tận 2 gian à?

- đúng vậy! lúc nãy tôi đã đi từ cánh cửa này vào trong xem, đúng như những gì cậu đã nói, trong căn phòng bên cạnh đúng là có 1 ngôi mộ, cũng chính là mộ mẹ đẻ của Kim Quý. Nhưng ngôi mộ này chỉ chiếm 1 góc nhỏ. Nói cách khác, ở giữa căn phòng kế bên còn có 1 bức tường, bên ngoài tường là nơi đặt linh vị của mẹ đẻ Kim Quý, còn bên torng bức tường mới chính là mộ phần. nói 1 cách chính xác là căn phòng nhỏ mà cánh cửa này dẫn vào mới chính là nhà mộ.

Những điều àm đồn trưởng Hạ vừa nói khiến cho tôi khó mà tưởng tượng được. Chiều tối hôm ấy anh cả đã dẫn tôi vào bên trong căn phòng,lúc ấy tôi chỉ tò mò tại sao hương án của mẹ anh cả lại được đặt ở giữa phòng. Mãi đến khi anh cả nói đằng sau hương án là mộ của mẹ anh tôi mới biết đó là căn nhà mộ. Nhưng bởi vì căn phòng ấy quá tối nên tôi chỉ nhìn thấy phía sau tối om om, nếu như sau hương án có 1 bức tường thì đáng ra tôi phải nhìn thấy mới phải. Còn nữa, rõ ràng là tôi nhìn thấy anh cả trèo lên lên phía sau hương án, còn lấy ra 1 cái hộp sắt ở torng đó. Chính miệng anh đã nói rằng anh đã để sổ tiết kiệm vào trong mộ củamẹ. Vậy thì tại sao bây giờ đồn trưởng Hạ lại nói giữa phòng ấy còn có 1 bức tường cơ chứ?

- Kim An, cậu nhớ kĩ lại xem, bức tường trong căn phòng mà Kim Quý dẫn cậu vào có màu gì? - thấy tôi không nói gì, đồn trưởng Hạ đột nhiên hỏi.

tôi ngẫm nghĩ 1 hồi rồi đột nhiên mở to mắt ngạc nhiên:

- đồn trưởng Hạ, ông nhắc tôi mới nhớ, rèm cửa trong căn phòng bên cạnh có màu đen, có lẽ bức tường ở phía sau cũng có màu đen. Lúc ấy anh cả nói linh hồn của mẹ thường xuyên về thăm nhà, trong phòng không lắp đặt đèn điện, chỉ thắp 1 cây nến nhỏ trong phòng mà thôi. Bởi vì tôi hơi căng thẳng nên chẳng mấy để tâm đến những điều đó, chỉ cảm thấy căn phòng này quá âm u, tối tăm, không gian xung quanh cứ tối đen như mực. Giờ nghĩ lại mới thấy, nếu như tường được sơn màu trắng thì khi thắp nến sẽ phản quang, cho dù có là 1 cây nến nhỏ thì căn phòng cũng không tối om như vậy.

Đồn trưởng hẠ gật đầu:

- cậu phân tích đúng lắm, những bức tường của gian phòng kế bên được sơn màu đen, bởi vì con người đều cho rằng linh hồn của người chết sợ ánh sáng. Vì vậy lúc xây dựng căn phòng,rất có thể bố hoặc anh cả cậu cố ý cho cho sơn tường thành màu đen.

tôi không hiểu liền hỏi:

- nhưng tại sao họ lại phải xây 1 bức tường chắn giữa linh vị và phần mộ chứ?

đồn trưởng Hạ trầm ngâm hồi lâu rồi mới nói:

-giờ tôi vẫn chưa hiểu được dụng ý của bố và anh cậu, nhưng tôi dám khẳng định, ngoài những gì mà chúng ta đã phát hiện ra thì ở căn phòng này với 2 gian phòng bên kia chắc chắn còn có 1 hệ thống khác, mà chỉ có cánh cửa trước mặt chúng ta mới có thể mở ra được hệ thống này.

...

ở chỗ chúng tôi , xây nastrong và lấy vợ là 2 chuyện trọng đại nhất cuộc đời. phần lớn những người ở đây lúc xây nhà thường thuê đội thợ xây của làng, lúc xây nhà những người trong thôn thường đến giúp đỡ. Nhà ai đang xây mà không có người làng đến giúp chứng tỏ nhà ấy ăn ở không được lòng mọi người trong làng.

Thợ xây dựng của nhà tôi được anh cả bỏ tiền thuê từ nơi khác về thi công. Anh cả đã bỏ ra cái giá rất cao để thuê người ta thi công toàn bộ cái nhà mà không nhờ đến bất kì 1 người nào torng thôn, hoá ra là vì anh không muốn để người nào trong thôn biết được hệ thống công tắc của căn nastrong mộ này.

anh cả đã thiết kế rất nhiều hệ thống công tắc ở nhà lớn, 1 là bởi vì trong này có chôn cất mẹ đẻ của mình, 2 là vì rất có thể ở đây đã cất giấu số tiền tích cóp suốt 20 năm của anh.

trong nhà lớn của nhà tôi được thiết kế những hệ thống này mà tôi hoàn toàn không hay biết. Nếu như cánh cửa ngầm trong phòng ngủ của bố mẹ có thông với căn nhà mộ bên cạnh, điều đó chứng tỏ bí mật này ngoài anh cả ra còn có bố tôi biết. cánh cửa ngầm này ở trong phòng bố mẹ, chắc là mẹ cũng biết bí mật này. Có lẽ bởi vì bố và anh cả rất kị nói đến chuyện này nên mẹ chưa bao giờ nhắc đến với tôi .

Bình thường anh cả thường đi vào nhà mộ từ cửa chính để cúng vái mẹ đẻ, còn bố mỗi lần lễ vợ trước của mình toàn đi thẳng đến mộ của bà bằng cánh cửa này.

đồn trưởng Hạ nói trong nhà chúng tôi ngoài những vấn đề mà chúng tôi đã phát hiện ra chắc chắn vẫn còn 1 công tắc hệ thống chính ở trên cánh cửa ngầm này. Và cái suy đoán này nhanh chóng được chứng minh.

ông bảo Tiểu Mã và tôi ở lại trong phòng ngủ của bố mẹ tôi còn mình thì dẫn Tiểu Lâm đi vào trong nastrong mộ rồi đóng cánh cửa ngầm lại. khảong 10p sau, tôi thấy đồn trưởng Hạ và Tiểu Lâm đi vào từ cửa chính trên nhà lớn.

Tiểu Lâm nhìn thấy chúng tôi liền giải thích:

- mở cánh cửa ngầm nảy ra có thể đi vào gian nhà mộ ở bên cạnh. trường bên trái của nhà mộ còn có 1 cánh cửa ngầm, sau khi đóng cánh cửa ngầm thông giữa phòng ngủ và nhà mộ mới mới mở được cánh cửa ngầm kia. Đi từ cánh cửa ngầm ấy vào là ra được gian nhà bày linh vị của mẹ Kim Quý. tiếp tục đóng cánh cửa ngầm ấy lại mới có thể mở ra cánh cửa ở gian phòng bày linh vị. Chúng tôi đã đi qua cánh cửa ngầm ấy và ra đến bên ngoài nhà lớn.

Dường như tôi đã hiểu ra, bố và anh cả bình thường không đi cùng 1 lối vào nhà mộ, chẳng trách mà tôi chẳng bao giờ nhìn thấy bố mở cửa căn nhà mộ. RẤt có thể chỉ có anh cả mới có chìa khoá căn phòng đó, hơn nữa cái khoá đó lại không giống như những cái khoá thông thường, không có chìa khoá thì tuyệt đối không mở ra được. thế nên cái con ma bí ẩn ấy mới 2 lần tìm đến phòng ngủ của bố mẹ. Lần thứ 2 thì nó phát hiện ra cánh cửa ngầm đi vào nhà mộ này.

- Kim An, giờthì cậu đã biết rồi đấy, con ma đó 2 lần vào phòng ngủ của bố mẹ cậu và đã tìm thấy cánh cửa ngầm này, sau đó đi qua cánh cửa này vào gian nhà mộ bên cạnh. Cậu nói nó vào nhà mộ để làm gì? - đồn trưởng Hạ hỏi tôi .

tôi nghĩ 1 hồi rồi đáp:

- nó đến nhà mộ rất có thể là để tìm tiền bạc của anh cả giấu trong mộ của mẹ đẻ. dù gì đó cũng là của cải mà anh cả tôi vất vả tích cóp trong 20 năm trời.

đồn trưởng Hạ nói tiếp:

- Kim An, cậu nói rất đúng, con ma đó muốn tìm tiền của anh cậu, chẳng phải cậu nói lúc Kim Quý đến căn nhà m6ọ này để lấy tiền thì chẳng còn lại gì hay sao?

- Đúng vậy! chính mắt tôi đã nhìn thấy anh cả chui xuống phía dưới hương án và cầm lên 1 cái hộp sắt. anh ấy nói trong đó có đựng tất cả tài sản của anh. kết quả là, trên giấy trắng có vẹ 1 hình đầu lâu rất đáng sợ. Ban đầu anh cả tưởng là mẹ anh đã mang số tiền ấy đi giao nộp cho quỷ vô thường. Nhưng xem ra có lẽ là không phải như vậy rồi !

- chắc chắn là không phải như vậy rồi , điều này đã quá rõ ràng. Chính con ma ấy đã đi qua cánh cửa ngầm này để vào trong gian nhà mộ và lấy đi số tiền tích cóp của anh cậu, còn cố tình đặt vào đó 1 tờ giấy có hình đầu lâu để hù dạo! - Tiểu Mã từ nãy im lìm bỗng lên tiếng.

Đồn trưởng Hạ xua xua tay ra hiệu bảo Tiểu Mã không nói nữa. Sau đó ông quay sang tôi nói tiếp:

- Kim An, cậu đi với chúng tôi ! - nói rồi đồn trưởng Hạ đi ra khỏi nhà lớn. Tiểu Lâm và Tiểu Mã đi theo sát gót ông. tôi không biết ông ấy bảo tôi làm cái gì, nhưng cũng đành phải đi theo ra ngoài.

đồn trưởng Hạ dẫn chúng tôi đến trước cửa phòng của nhà lớn. cánh cửa phòng đang mở, có thể là do đồn trưởng Hạ và Tiểu Lâm lúc nãy đi ra không khoá lại

4 người chúng tôi đi vào căn phòng nhỏ, lần này thì tôi để ý thấy các bức tường đều được sơn màu đen, đằng sau hương án đặt linh vị của mẹ anh cả là 1 bức tường màu đen, cánh cửa ngầm trên tường cũng đã đóng lại rồi nên tôi chẳng nhìn ra cánh cửa ấy nằm ở đâu.

chúng tôi đứng 1 lúc ở trong phòng, đồn trưởng Hạ nói:

- Kim An, chẳng phải cậu nói lúc Kim Quý lấy cái hộp sắt đó ra cậu đã nhìn thấy phải không, giờ cậu hãy mô phỏng lại điệu bộ cũa cậu ta lúc ấy cho tôi xem!

tôi mơ hồ nhìn đồn trưởng Hạ, không biết tại sao đột nhiên ông ta lại bảo tôi làm như vậy. Đúng lúc ấy, Tiểu Lâm đứng bên cạnh tôi liền lên tiếng:

- Kim An, đồn trưởngbảo cậu làm thế nào thì cậu cứ làm như vậy, còn đứng ngây ra đó làm gì?

tôi đành phải bắt chước điệu bộ cúi xuống bên dưới hương án như hôm ấy anh cả đã làm, thế nhưng vừa chui xuống dưới hương án thì đầu đã đập phải bức tường sau lưng.trên bức tường đen sì sì chẳng có gì cả, hoa'n toàn chẳng có chỗ nào mà để đồ. nhưng rõ ràng hôm đó tôi đã nhìn thấy anh cả thò đầu vào bên trong lấy cái hộp sắt ấy ra mà?

- anh cả cậu lấy cái hộp sắt ấy ra từ chỗ nào, cậu thò tay làm thử xem sao! - đồn trưởn Hạ nói.

tôi tìm kiếm thật kĩ dưới hương án 1 lượt, vẫn không nghĩ ra được anh cả đã lấy cái hộp sắt từ đâu ra, đành phải chui ra khỏi hương án.

- đồn trưởng Hạ, tại sao không có... không có chỗ để cái hộp sắt nhỉ?- tôi rụt rè nói.

đồn trưởng Hạ hỏi:

- 1 khối tài sãn lớn như vậy Kim Quý có để ở dưới hương án không?

- không thể nào, tối hôm ấy rõ ràng tôi nhìn thấy dưới hương án chẳng có cái gì cả, chắc chắn anh cả đã lấy cái hộp sắt từ phía sau. - tôi khẳng định chắc nịch.

đồn trưởng Hạ nói:

- vậy cậu thử nghĩ kĩ tình tiết Kim Quý lấy cái hộp sắt ấy ra đi, cậu ta đả chui xuống dưới hương án như thế nào, trước đó cậu ta đã làm những gì, cậu nhất định phải nghĩ cho kĩ, sau đó thử làm 1 lần cho tôi xem thử!

Nhờ đồn trưởng Hạ nhắc nhở tôi đã nhớ lại, chiều tối hôm đó anh cả dẫn tôi vào căn phòng này, sau khi châm 1 ngọn nến lên đã cúi vài 3 vái trước linh vị mẹ. trước khi anh cả chui xuống hương án còn khom lưng vái 3 vái, lẽ nào bên dưới hương án có công tắc mà phương pháp mở công tắc ấy chính là đứng trước linh vị vái 3 vái?

Nghĩ đến đây tôi liền làm thử xem sao. tôi đứng đúng ở vị trí mà anh cả đã đứng hôm đó, cúi đầu vái 3 vái trước linh vị, sau đó chui xuống dưới hương án, thật không ngờ cái mà lần này tôi nhìn thấy hoàn toàn khác lần trước . trên bức tường đen sì có 1 cái lổ hổng hình vuông, vừa khít với cái hộp sắt.

- đồn trưởng Hạ, là như thế này, anh cả đã lấy cái hộp sắt ra như thế này. Bức tường phía sau hương án có công tắc, mà cài linh vị lại chính là dụng cũ mở công tắc, chỉ cần động vào cái linh vị sẽ mở được cái lỗ hổng ở trên tường sau hương án. cái hộp sắt đó đã được giấu trong cái lỗ hổng này! - tôi bò lên khỏi hương án, hào hứng nói với đồn trưởng Hạ.

thật không ngờ đồn trưởng Hạsấm mặt nhìn tôi , Tiểu Lâm và Tiểu Mã đứng bên cạnh cũng nhìn tôi chằm chằm bằng ánh mắt hết sức kì lạ. Ánh mắt kì quái của hô khiến cho tôi bỗng cảm thấy hơi hoang mang.

- Kim An, lần này cậu diễn kịch y như thật ấy nhỉ? rõ ràng 2 lần vào phòng bố mẹ cậu, cậu đã tìm ra cánh cửa ngầm, sau đó lấy đi số tiền tiết kiệm của anh cậu rồi bỏ vào đó 1 tờ giấy vẽ hình đầu lâu. Cậu lại nói với chúng tôi rằng hồn ma của Lan Lan trở về nhà tìm cậu, đổ hết mọi trách nhiệm lên ma quỷ, còn giả vờ quan tâm giúp đỡ anh cậu vượt qua hoạn nạn. Mục đích thật sự của cậu là lừa Kim Quý đến trước mộ của Linh Nhi để ra tay giết chết cậu ấy nhằm diệt khẩu, sau đó giả vờ rêu rao rằng Kim Quý bị mất tích, 1 lần nữa đổ trách nhiệm cho bọn ma quỷ. Cậu tưởng cậu làm thế là cao tay lắm, nào ngờ chúng tôi đã tóm được con ma xào quyệt là cậu. Giờ cậu nói đi, vụ hoản hoạn ở nhà cậu có phải là cậu phóng hoả không? Lan Lan có phải bị chính tay cậu hãm hại không?

Những điều Tiễu Lâm nói khiến tôi chấn động, anh ta có ý nói tôi chính là con ma mà họ muốn bắt, hơn nữa còn cho rằng Lan Lan cũng là do tôi giết hại!

tôi hốt hoảng cãi lại:

- anh nói bậy, anh có chứng cứ gì mà nghi ngờ cho tôi?

Đồn trưởng Hạ cười khẩy:

- Kim An, tôi nói cho cậu biết, chúng tôi không phải đang nghi ngờ oan cho cậu, chúng tôi đương nhiên có chứng cớ mới nói như vậy!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.