7
Một chương trình tìm kiếm tài năng âm nhạc nghiệp dư do một kênh giải trí nào đó tổ chức đang tuyển chọn những thí sinh phù hợp, tôi và đạo diễn chương trình có mối quan hệ khá thân thiết.
Sau khi đạo diễn gặp Giang Ích thì cũng khá hài lòng.
“Lâm Miểu, tôi xin phép nói thẳng, anh ta có thể dự thi nhưng nhiều nhất cũng chỉ có thể đến vòng thứ hai. Ý của tôi cô hiểu chứ?”
“Tôi hiểu mà đạo diễn. Có thể có cơ hội lộ mặt thì tôi cũng thấy cảm ơn ông rất nhiều rồi.”
Một lời dễ hiểu rằng tiết mục cuối cùng đã được định trước kết quả. Cho nên ai có thể cười đến cuối cùng thì cũng không phải bằng thực lực.
Nói cách khác, dù Giang Ích có thể hiện tốt đến đâu thì cũng chỉ có thể dừng ở trận đấu bán kết.
Đối với người mới chưa từng trải mà nói, có thể có được một cơ hội như vậy thì cũng rất khó khăn.
Nhưng mà với thực lực của Giang Ích thì chuyện tiến vào vòng đấu bán kết chắc chắn sẽ không có khó khăn gì.
“Hãy hát hay vào. Đây là cơ hội hiếm có nên cậu rất cần phải vào vòng bán kết.” Tôi dặn dò anh.
“Vào vòng bán kết có phần thưởng gì không?” Giang Ích hỏi.
“Phần thưởng là “Một bài hát nữa”.” Tôi cười ha hả.
Anh khịt mũi hừ một tiếng không nói lên lời, quay đầu lại rồi đột nhiên túm chặt lấy cánh tay tôi:
“Này, đó, đó có phải là Lương Hựu An không?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dai-dien/2752985/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.