11
Từ vòng bán kết đến vòng sơ khảo còn có một tuần, trước khi thi đấu, Giang Ích còn đang không tim không phổi mà ăn lẩu.
“Ăn ít một chút, cậu xem có người nghệ sĩ nào đến buổi tối còn ăn lẩu hay không?”
Vẻ mặt tủi thân hơi mang ai oán của anh nhìn tôi:
“Đói……”
Nghĩ lại hôm nay cũng sẽ dừng bước ở trong cuộc đấu bán kết, đột nhiên lại có chút không đành lòng:
“Trước khi ca hát thì ăn no nam ba phần là được rồi, còn lại thì chờ thi xong rồi trở về ăn.”
“Chị nói rồi đấy nhá……”
“À tôi nói, chờ cậu trở về rồi cùng nhau ăn.”
Lần thứ hai lên đài, Giang Ích vẫn rất thong dong.
Dù sao cũng đã biết kết quả, tôi cũng không căng thẳng nhiều, anh chỉ cần phát huy bình thường là tốt rồi.
Ca khúc được chọn lần này là một ca khúc cũ kinh điển, ở phần điệp khúc có phần âm cao đặc biệt khó khăn.
Sân khấu cùng ánh đèn rơi vào cảnh đẹp, ánh sáng hoa mỹ chiếu vào trên người anh, khiến cho cả người càng thêm loá mắt.
Mở đầu chậm rãi đi vào, tùy theo âm điệu mà cao lên, càng ngày càng ổn, càng ngày càng cao.
Toàn trường vang lên một mảnh hoan hô.
Rất tuyệt, vẫn phát huy ổn định như cũ.
Pháo đài đã nổ tung:
“Tôi cho rằng Giang Ích ngân nga giọng thấp đã đủ quyến rũ, không nghĩ tới âm cao mà cũng trâu như vậy!”
“Cái gì cũng đều không nói, YYDS!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dai-dien/2752975/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.