22
Tiếng gió rít gào cùng với ánh đèn neon ban đêm bay qua tầm nhìn của tôi, tiếng ống xả ầm ỹ xuyên thủng bầu trời đêm, tôi lên tiếng thét chói tai như muốn trút mọi phiền muộn trong lòng ra.
Cuối cùng thì xe cũng tắt máy ngừng ở ven đường, trên màn hình lớn ở trung tâm thương mại phía bên kia đường đang chiếu sáng hình ảnh của Chu Chú.
“Mẹ nó, chỗ ngồi này cũng thật đen đủi.” Giang Ích liếc mắt một cái rồi chửi, lại có ý muốn đổi một nơi khác.
Tôi giãn hai tay, duỗi người:
“Ở chỗ này cũng được, không sao cả.”
Tôi nhìn Chu Chú trên màn hình, cười lắc lắc đầu.
“Chị thích cái gì ở anh ta?” Cuối cùng là Giang Ích không nhịn được mà mở miệng.
Tôi thích cái gì ở Chu Chú? Đến nay cũng không rõ.
“Năm ấy tôi mười sáu tuổi, tôi chuyển tới lớp học mới thì bị cô lập, chỉ có Thẩm Nam m nguyện ý làm bạn với tôi. Sau đó, tôi bị mấy tên lưu manh cản lại ở cổng trường, là Chu Chú đã ra tay đã cứu tôi, khi đó liền có cảm giác trên người anh ta có ánh sáng từ trên trời giáng xuống.”
Giang Ích cười nhạo tôi: “Lại còn trên người có ánh sáng, anh ta là Như Lai Phật Tổ à?”
Tôi cũng tự giễu cười nói: “Có lẽ khi đó trong não chỉ biết có tình yêu.”
“Nhưng mà Thẩm Nam m cùng Chu Chú, vẫn luôn là ánh sáng chiếu sáng cuộc đời tôi……”
Ánh sáng của đèn đường nghiêng nghiêng chiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dai-dien/2752955/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.