Quá trình chiết lọc huyết thanh diễn ra liên tục trong sáu ngày, Hỏa Sơn nói nếu muốn có được một luồn máu tinh khiết thì việc tìm trúng mạch máu đó thật sự rất khó, và huyết thanh chảy ở trong mỗi cơ thể cũng rất ít
Ban đầu Tù Trúc nghe ta muốn rút huyết thanh ra liền phản đổi kịch liệt, nhưng mà cậu ấy sau khi nghe ra những lời tâm tình của ta thì liền ngã quỵ xuống, ôm lấy Vĩnh Ân ta vào lòng rồi khóc lớn, miệng không ngừng nói
- Tại sao ông trời lại đối xử bất công với anh đến như vậy, Vĩnh Ân anh là người tốt nhưng mọi bất hạnh cứ tìm đến anh? Công bằng ở đâu rồi?
Ta lúc đó không biết phải nói gì, chỉ nhẹ nhàng vỗ lưng an ủi cậu ấy, cũng tự an ủi cho chính bản thân này
Di chứng của việc rút huyết thanh đã xuất hiện, đôi mắt của ta dần dần mờ đi, thậm chí có đôi lúc ta chìm trong bóng tối vô tận, phải mất đến mười lăm hoặc nữa tiếng sau thì ánh sáng mới trở lại, thậm chí đến ngày thứ tư thì dấu hiệu càng nặng hơn, ta biết rằng mình may mắn thoát chết rồi, nhưng đổi lại phải trả giá bằng đôi mắt
Hỏa Sơn và Tù Trúc liên tục hỏi ta có cảm nhận gì khác thường trong cơ thể hay không?? Ta lắc đầu nói chưa có, nhưng mà thật ra là ta đang giấu diếm, đợi khi nào bọn họ gởi lượng huyết thanh đến tận tay của Phi Khâm lúc đó nói rồi chưa muộn đúng không nhỉ?
Cuối cùng sáu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dac-biet/3293013/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.