Cơn mưa đêm qua làm bầu trời sáng nay trong lành hẳn lên, nhìn những tiếng chim hót ríu rít ngoài kia,ta nằm trên giường cười khẩy một mình
Phi Khâm đã đi làm từ sáng sớm, nếu như bình thường thì ta là nhân viên vệ sinh trong công ty hắn, cho nên lúc Phi Khâm đi làm thì ta cũng thuận tiện được chở đi theo luôn
Nhưng mà hôm nay tâm trạng ta đã bị kéo xuống dốc một cách thậm tệ, đầu đau đến chịu không được, cho nên liền nói dối hắn hôm nay mệt phải ở nhà một hôm. Phi Khâm nghe ta bị bệnh cũng tỏ ra quan tâm cùng lo lắng đến mặt mũi nhăn lại. Nhưng những hành động đó chỉ khiến trái tim của ta càng thêm tan nát mà thôi! Ta tự hỏi rằng
- Liệu Tường Uyên sống lại, em còn có thể gặp lại anh, còn có thể nhận được những tình yêu thương vụn vặt này nữa không?? Hay chỉ là một mình trời quang u tối đây
Ta nằm trên giường một lúc thật lâu, sau đó lại ngồi dậy, từ dưới giường lấy lên được mảnh giấy mà Tù Trúc bảo ta cất giữ thật kĩ, hóa ra trong đó chỉ có một số điện thoại
Vĩnh Ân ta kiếm được một chiếc vali xách tay nhỏ, thu gom hết áo quần cũ kĩ của mình, cùng chút tiền dành dụm mà bản thân mình làm nhân viên ở công ty Phi Khâm mấy năm qua rồi nhét hết vào một góc nhỏ vali, sau đó dùng chiếc điện thoại hắn tặng ta mà gọi cho con số trên giấy
Tiếng chuông vang lên thật lâu rồi mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dac-biet/3293011/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.