Cuối tuần, hai ngừoi ngồi xe quay về thành phố A, hôm nay mọi ngừoi cùng sẽ tới biệt thự của ông bà Mạc để thăm hai ngừoi lớn, vậy nên xe cũng hướng về phía biệt thự mà chạy.
Ngồi trên xe, Mạc Uyển Dư căng thẳng, lòng bàn tay đều là mồ hôi. Mạc Khải Liêm nắm lấy tay cô, lau đi mồ hôi trong lòng bàn tay, thấp giọng trấn an cô:
"Đừng lo gì cả, cùng lắm hai người tức giận cho anh một trận đòn, chứ không nỡ động tới em đâu.''
''Nếu ông bà nhất quyết không đồng ý thì sao, em thấy có lỗi với nhad họ Mạc quá.''
''Sẽ không như vậy đâu, em không làm gì sai cả, tất cả là do anh có ý đồ với em trước. Nếu thái độ của mọi người căng thẳng quá, chúng ta chạy trốn cũng được.''
Mạc Uyển Dư đánh anh một cái, đến giờ này rồi còn không nghiêm túc được nữa. Cô biết anh chỉ muốn dỗ cô vui vẻ, chuyện như chạy trốn không phải phong cách của anh. Dù có bị phản đối thế nào anh cũng có thể tìm ra được cách, sẽ không để cô phải tiếc nuối điều gì.
Con cháu về thăm đông đủ, ông bà Mạc cười vui như tết, trong nhà không bao giờ dứt tiếng cười.
Bà Mạc kéo Mạc Uyển Dư đến ngồi cùng, phía bên còn lại là mẹ Mạc, ba ngừoi phụ nữ trong nhà gặp nhau, nói mãi không hết chuyện.
Trong lòng ba mẹ Mạc cũng vẫn đang thấp thỏm, nhưng cũng chỉ cố làm cho ông bà Mạc vui, chút nữa nghe đến chuyện kia sẽ không quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dac-biet-trong-tim/3318554/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.