Mạc Khải Liêm thấy cô vẫn thất thần trước cửa phòng thì đi tới
''Sao em không đi vào, em sợ trong phòng tôi có cái gì không phù hợp hả?''
Mạc Uyển Dư giật mình:'' Không có ạ, tự dưng cháu nghĩ không biết chú sẽ cần những trang phục như thế nào, vẫn nên chờ chú tới cùng chọn lựa.''
''Ừm, vậy thì vào trong thôi.''
''Chú có cần yêu cầu trang phục theo sự kiện không ạ?''
''Không cần phiền phức, chỉ cần như bình thường là được.''
Mạc Uyển Dư gật đầu:'' Vậy cháu sẽ chuẩn bị vài bộ đi làm và đồ thoải mái mặc ở nhà.''
Mạc Khải Liêm chỉ 'ừ' một tiếng rồi đứng khoanh tay dựa vào cửa phòng để đồ, nhìn cô đi tới đi lui bận rộn sắp xếp vali. Mặt không giấu nổi nụ cười.
Sắp xếp xong xuôi, Mạc Uyển Dư lại nghĩ đến cái gì đó, vành tai phiếm hồng
''Cái đó, chú nhỏ, còn đồ lót chú tự xếp nhé. Cháu về ngủ đây.''
Nói rồi cô lướt qua anh, chạy một mạch về căn hộ của mình. Mạc Khải Liêm nhìn dáng vẻ xấu hổ của cô thấy vô cùng đáng yêu, anh bỗng bật cừoi.
Mạc Khải Liêm bay chuyến bảy giờ sáng, cần phải rời nhà trước một tiếng, muốn để cô ngủ thêm một chút nên anh không đánh thức cô.
Buổi sáng Mạc Khải Liêm dậy sớm hơn bình thường, anh vẫn chuẩn bị bữa sáng cho cô như mọi ngày, xong xuôi rồi mới kéo vali ra khỏi nhà.
Hôm qua ngủ khá muộn nên hôm nay khi chuông báo thức reo vài lần, Mạc Uyển Dư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dac-biet-trong-tim/2754067/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.