"Rầm" - cửa phòng bị đạp mở. Ha Na chưa kịp định thần chuyện xảy ra thì tóc cô ta bị giật mạnh kèm theo đó là hai cái tát liên tiếp giáng xuống mặt, khóe miệng trào máu rách ra, mặt mũi xây xẩm bị xô ngã về sau.
- Làm người không muốn lại muốn làm chó thì tôi cho cô hóa kiếp luôn.
Yến Nhi nói rồi đạp thêm cho cô ta một cái đau điếng.
- Cô, sao cô lại ở đây?
- Vì sao tôi không được ở đây hả?
Nói rồi, cô bước lại gần cô ta vừa định đánh tiếp thì cả người bị ôm chặt lấy. Cô cảm nhận được mùi hương quen thuộc bao lấy cánh mũi.
- Anh buông em ra đi, em phải dạy cho cô ta một bài học.
- Có người khác dạy, anh không muốn tay em bị đau.
Ha Na hoảng hốt, kéo lại váy ngủ vừa bị Yến Nhi xé rách khi người của đoàn phim có mặt trong phòng ngày càng đông đủ. Họ nhìn cô ta dè bỉu lẫn khinh miệt. Đủ mọi lời lẽ khinh bỉ được thốt ra. Cô ta hét lên.
- Tôi không sai, người sai là cô ta. Cô ta đánh tôi, hại tôi nên tôi mới làm vậy?
Chị Jian nhìn cô ta chán ghét, lắc đầu chào thua.
- Làm sai còn già mồm biện minh, đầu óc cô ta cần phải được cải tạo rồi. Lúc nào cũng nghĩ người khác sai để biện minh cho hành động sai trái của mình.
- Đạo diễn, ông xem được hết rồi chứ?
Ha Na sợ hãi lắc đầu gào lên.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-cu-ta-con-yeu/2434567/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.