🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau




Tôi đã khuyên hết lời như vậy nhưng mẹ vẫn nhất quyết làm theo ý mình khiến tôi cũng chả biết phải làm như thế nào. Với cả dạo này bận tìm việc thành thử tôi quên béng luôn.



Mãi cho đến một hôm, đang ngồi ăn cơm, mẹ đột nhiên lại ra ngoài nghe điện thoại, một hồi thì thất thần quay vào.



Thấy bát cơm của bà vẫn còn đầy, tôi thắc mắc:



– Sao mẹ không ăn đi?



– Ừ! Tao no rồi.



– Bình thường mẹ đâu ăn ít như vậy.



Tôi nói đến đây thì đột nhiên bà nổi cáu:



– Con này, sao mày lắm lời thế, tao bảo tao no rồi.



Nói xong, bà quay phắt vào trong nhà nằm. Tôi đoán có chuyện gì đó không hay nên dặn Vũ ở lại ăn cơm rồi đi theo bà vào phòng.



Lúc này mẹ tôi nằm quay mặt vào tường, hình như là đang cố gọi cho ai đó. Nhưng ngoài tiếng tút tút kéo dài rồi tắt ngúm thì có vẻ bên kia không hề chấp nhận bất cứ cuộc gọi nào từ mẹ.



Tôi đi đến giường, ngồi xuống rồi nhẹ nhàng nói:



– Mẹ!



– Gì? Mày không ngoài đó ăn với thằng Vũ đi. Vào đây làm gì?



– Mẹ có chuyện gì à?



Mẹ tôi vẫn ngoan cố chối:



– Đâu, tao buồn ngủ nên đi nghỉ sớm thôi.



– Chứ không phải là mẹ bị người ta lừa rồi đó chứ?



Bị tôi nói trúng tim đen nên giọng mẹ tôi lập tức trở nên ấp a ấp úng:



– Làm… Làm gì có.



– Được rồi,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-cu-la-em-chong/2566965/chuong-23.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.