Vì nửa tỉnh nửa mê, tôi thật sự không biết mình bị đưa đến đâu, chỉ mơ mồ cảm nhận cơ thể nặng trịch bị thả xuống một tấm nệm thô ráp. Cổ họng thì khô khốc, người cũng nóng ran như bị vứt vào lò lửa.
– Nóng! Nóng quá.
– Sao vậy em gái? Em thấy nóng à? Vậy để anh làm em nóng hơn nào.
Lời nói đê hèn của một kẻ xa lạ làm tôi bừng tỉnh. Tôi mở mắt, mơ màng nhìn kẻ đó mà yếu ớt:
– Anh là gì? Tại sao lại làm vậy với tôi?
– Là ai chút em khắc biết. Nào ! Để anh chiều em nào.
Tên đó chẳng chút che đậy, nhìn tôi một cách dâm dục. Tôi biết gã muốn gì nên ra sức chống trả, chỉ là dẫu sao tôi cũng là phụ nữ, chưa nói sự khác biệt về giới tính, Chỉ nói đến cái thân hình mập mạp của tên kia thì tôi đã không thể nào kháng cự lại rồi. Nên cách duy nhất là tìm ra sơ hở để bỏ trốn. Cố dùng chút sức lực còn sót lại, tôi đá vào vị trí hiểm của kẻ nọ rồi bò dậy. Hắn đau đớn đến la thất thanh nhưng rất nhanh đã kéo chân tôi lôi lại. Mắt tay ấy chằng chịt tơ máu, hắn hướng mặt tôi mà quát :
– M. Ẹ con chó, mày dám đụng đến của quý của ông à. Mày ngon lắm, để đấy ông xem. Hôm nay, cái này của tao có làm rách h.á.n.g mày ra không?
Bị kẻ đó vũ nhục như vậy dù rất yếu nhưng tôi cũng cố sức mắng được 2
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-cu-la-em-chong/2566932/chuong-7.html