Không nghĩ sẽ được cầu hôn trong hoàn cảnh này, càng không nghĩ Huy mới ngày nào còn nói rất hận tôi mà chỉ sau mấy ngày không gặp anh lại muốn kết hôn cùng tôi.
Nhưng nếu tôi đồng ý ở lại bên cạnh Huy thì liệu anh có gặp chuyện gì nữa không, và còn cả gia đình anh nữa, tôi phải làm sao mới được mẹ anh chấp nhận.
- Nếu mẹ anh không đồng ý thì sao?
- Em lại muốn giả vờ vô tình với anh như ba năm trước nửa hả?
- Em… Nhưng nếu em bỏ đi một lần nữa, anh có tìm em không?
Huy không cần suy nghĩ mà lập tức trả lời:
- Không…
Một tiếng “không” phát ra từ miệng Huy không có chút gì là lưu luyến, giống như anh nói nếu tôi thật sự bỏ đi anh sẽ không bao giờ tìm tôi, nếu tôi bỏ đi chúng tôi sẽ không còn cơ hội quay lại nữa.
Cảm giác mất mát bỗng xuất hiện làm tôi thấy khó chịu vô cùng, không biết nói gì với Huy nữa nên chỉ im lặng gục đầu vào ngực anh.
Huy thấy thái độ buồn thiu của tôi thì khẽ cười rồi mới nói tiếp:
- Bởi vì, anh sẽ không cho em có cơ hội bỏ đi một lần nào nữa. Cả đời này bắt em phải dính lấy anh như sam.
Nghe vậy, tôi lập tức ngẩng đầu lên nhìn Huy, lại đúng lúc mặt anh sát gần tôi. Hơi thở của người đàn ông quanh quẩn nơi chóp mũi bỗng làm cho trái tim tôi đập loạn cả lên. Đây có lẽ là lần đầu tiên, hai chúng tôi dám đối diện với tình cảm của mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-cu-em-con-yeu/1507095/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.