Trên đường anh Bảo đưa tôi về, điện thoại không ngừng có tin nhắn gửi đến, không cần nói ra chắc ai cũng biết là người nào gửi đến cho tôi.
Huy nhắn liên tục mấy tin:
- Cô giỏi thật đấy, ăn đồ người khác lấy cho, bây giờ còn để đàn ông đưa cô về.
- Xuống ngay cho tôi.
- Tôi nói cô không hiểu đúng không? Sao không trả lời tôi?
- Cô đang mải nói nói cười cười với thằng đó chứ gì?
- Xuống xe.
- Về nhà cô chết với tôi.
Thái độ không tôn trọng người khác của anh làm tôi không muốn trả lời, nhưng vì Huy gửi đến rất nhiều tin làm điện thoại cứ kêu ầm lên, tôi bực quá nên nhắn lại cho anh một tin.
- Anh tập trung lái xe đi.
Nhắn xong tôi chuyển sang chế độ rung để không phát ra tiếng làm ảnh hưởng đến anh Bảo. Suốt cả quãng đường nãy giờ chúng tôi không nói chuyện, giờ đây khi thấy tôi nhăn nhó nhìn điện thoại mới lên tiếng:
- Anh ta cũng ghen gớm nhỉ.
- Dạ?
Tôi không hiểu anh Bảo muốn nói gì nên trố mắt nhìn anh ấy. Anh Bảo vẫn tập trung lái xe không quay sang nhìn tôi, khóe miệng anh ấy hơi cong lên, thản nhiên nói:
- Anh ta… là Huy đấy.
- Ơ… sao… sao anh lại nói vậy, em không hiểu?
- Em đừng có giả vờ với anh, anh nhìn cái là biết ngay.
- Bọn em có là gì đâu mà anh ấy phải ghen ạ.
Huy không còn yêu tôi nữa thì làm gì có chuyện anh ghen ở đây. Anh tỏ ra khó chịu khi người khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-cu-em-con-yeu/1507089/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.