ĐOẠN 31
Đang yên đang lành tự dưng nhảy đâu ra một tên đàn ông mặt mày cũng khôi ngô tuấn tú, làn da thì trắng hồng như con gái, nói chuyện không đầu không đuôi làm tôi chẳng hiểu gì. Tôi ngơ ngác trả lời:
- Anh nói gì vậy ạ? Em không hiểu.
- Không hiểu là đúng rồi, mà em không cần hiểu là tốt nhất.
- Dạ?
Người này kì lạ thật, cách nói chuyện như thể anh ta biết gì đó về tôi, nhưng nhìn người đàn ông này tôi nhớ là mình chưa từng gặp anh ta mà. Sao anh ta lại nói “ở ngoài” nhìn tôi xinh hơn nhỉ? Anh ta biết tôi sao, từng xem mặt tôi ở đâu rồi sao?
- Cô em tên gì, năm nay bao nhiêu tuần rồi?
Dù không muốn trả lời nhưng nghĩ anh ta đã là khách hàng, câu hỏi cũng không phải quá riêng tư, chỉ là tên tuổi thôi mà, coi như là hỏi xã giao đi nói chắc cũng không sao.
- Em tên Thư, 26 tuổi.
- Oh… Cửa hàng là của em à?
Tôi nói dối:
- Không ạ, em đi làm thuê.
- Vậy sao?
- Vâng.
- Xinh đẹp như này chẳng trách...
Anh ta đang cười nói giữa chừng thì điện thoại trong túi đổ chuông, anh ta đứng thẳng người lên lấy điện thoại ra nhìn đến màn hình, tôi thấy khóe môi anh ta càng cong lên ánh mắt phát ra vài tia tinh quái, nhấn máy trả lời.
- Ôi, được cậu chủ động gọi đến thế này liệu tối nay trời có mưa bão không nhỉ?
- …
- Sao cậu biết?
- …
- Oh…
Nói đến đây anh ta hơi dừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-cu-em-con-yeu/1507079/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.