ĐOẠN 22
Liễu đã nhớ ra được như vậy tôi cũng không còn cách nào phủ nhận việc đi bán hàng rong nhưng cũng không muốn khẳng định mình đã gặp cô ấy. Trong lúc còn đang không biết phải nói lại sao với Liễu thì cô ấy đã quay ra nhìn Huy hỏi:
- Trí nhớ anh tốt hơn em, anh nói xem em có nhớ đúng không đi. Em chắc chắn là mình không nhớ nhầm đâu, trí nhớ em cũng không đến nỗi nào mà.
Huy không nhìn đến tôi, ánh mắt anh chỉ chăm chăm hướng về người con gái trước mặt, trên môi nở nụ cười dịu nhẹ nói với cô ấy:
- Anh không nhớ rõ, hôm đó chúng ta gặp cũng nhiều người, không có ấn tượng gì đặc biệt thì làm sao nhớ rõ được, nếu em đã thấy giống thì chắc là vậy rồi.
Nghe được câu trả lời của anh mà trong lòng tôi chỉ biết cười khổ. So với người khác tôi nghĩ anh chắc chắn hơn ai hết về tôi, nhưng có lẽ không còn muốn để tôi vào mắt nữa nên anh mới trả lời bạn gái của anh như vậy.
Tôi không dám biểu lộ bất cứ điều gì bất thường ra ngoài, chỉ biết im lặng bê từng món ăn đặt lên bàn cho họ, khóe miệng vẫn cong lên nhưng lòng thì buồn rệu rã.
Liễu nhìn tôi hỏi:
- Cô trả lời cho tôi biết được không? Cô có đi bán bánh trạng trộn trên phố đi bộ vào hôm Noel vừa rồi không?
Bị hỏi trực tiếp lần thứ hai, tôi không thể trốn tránh mà không trả lời được nữa, cuối cùng cũng phải thừa nhận:
- Tôi có đi bán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-cu-em-con-yeu/1507070/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.