ĐOẠN 20
Huy dường như đã chẳng còn muốn nhiều lời với một đứa như tôi nên chỉ lạnh nhạt nói thêm một câu:
- Ở trước mặt người lớn, tôi và cô là bạn bè cũ, còn khi không có họ thì cứ xem nhau như không quen biết đi.
Dứt lời, Huy đi thẳng vào trong nhà không cho tôi có cơ hội nói thêm lời nào, mà cho dù anh có đứng lại nghe ý kiến của tôi thì tôi cũng không biết phải nói sao với anh. Tôi vốn tưởng rằng anh sẽ còn nói thêm gì đó với tôi, mặc dù trong lòng tôi hy vọng anh có thể tạo ra khoảng cách giữa đôi bên giống như hiện tại, nhưng thật sự khi biết anh có thể dễ dàng xem như không có việc gì thì lòng tôi lại cảm thấy mất mát khó hiểu.
Mâu thuẫn thật đấy, khi mà ngày trước muốn anh tránh xa mình để không lây điềm xui xẻo, đến ngày hôm nay gặp lại, lại không muốn giữa hai người có khoảng cách lớn như thế. Tôi rất muốn gần anh một chút, không cần anh dành cho tôi tình cảm như trước kia, chỉ cần anh cho tôi có cơ hội làm bạn xã giao thôi cũng được. Ít nhất là khi cả hai gặp lại nhau, vẫn có thể mỉm cười nói dăm ba câu, chứ không phải là như vô hình trước mặt đối phương.
Tôi đứng ở ngoài này suy nghĩ về những ngày tháng trước đây, bỗng chốc sống mũi lại cay xè nhưng tôi không dám rơi nước mắt. Vì tôi sợ khóc rồi nước mắt sẽ không ngừng rơi xuống, đến lúc vào trong nhà hốc mắt mà đỏ lên mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-cu-em-con-yeu/1507068/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.