11 giờ đêm, cô lén khỏi lâu đài cùng anh. 
“Ta cần đến đó trước nửa đêm!” 
… 
“Ngôi đền cổ nằm sâu quá! Em không chắc ta có thể lặn xuống đó” 
“Khoan đã! Ta có thể không cần trực tiếp lặn xuống đó mà có thể triệu hồi lên” 
“Nhưng như vậy khá lâu đấy!” 
“Không sao!” 
Anh đặt cuốn sách cổ xuống đối diện từ phía trên, anh bay lên caochút nữa rồi lấy tay vẽ ra một khuôn đúc, cắm chìa khóa bằng vàng, trên thân có gắn hình lông thiên sứ rồi vặn về phía bên phải. Lập tức, ngôiđền trồi lên trên mặt biển. 
Anh và cô di chuyển vào bên trong. Đến được trung tâm, cô đặt 8 viên kim cương vào, một luồng ánh sáng ma thuật lóe sáng cả bầu trời đêm. Cô biết điều này sẽ khiến các quốc vương thức tỉnh nên đã đặt kết giớixung quanh thật dày đặt. 1000 kết giới không phải là con số lớn với cô. 
Nữ thần với mái tóc vàng óng ả, dài hơn người. Đôi mắt trong suốt chỉ thần tiên mới có. 
“Cô triệu hồi ta có việc gì?” 
“Ta muốn cô hãy cho cha ta sống lại!” 
“Ngươi nghĩ ta là Thượng đế sao? Ngươi thừa biết việc triệu hồi người chết là không thể. Nếu có, chỉ là một cái xác không hồn” 
“Vậy hãy làm cho nó như cũ. Hãy làm cả thế giới trở về quá khứ lúc cha ta chưa chết!” 
“Alice! Không thể được! Anh xin em, đừng trở về quá khứ!” 
“Anh bị gì vậy Kou? Anh biết lúc biết được rằng có thể gặp lại chamình, em đã hạnh phúc và vui sướng tới mức nào hay không? Giờ tại saoanh lại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-con-gai-dang-yeu-nhat/402/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.