Bớt mơ mộng và trở về với cuộc sống thực tại chút, trừ những lúc trốn làm đi chơi ra. Cuộc sống của nó vẫn gắn liền với quán bar nàyh hơi cả. Phần lớn suy nghĩ lời nói và hành động của nó diễn ra ở nơi đây. Nơi có thứ ánh sáng đủ màu nhập nhoằng như chớp giật, thứ âm thanh cuồng nộ làm chủ được cảm xúc của kẻ khác, những con người với muôn nụ cười bên cốc rượu vàng sóng sánh. Mọi cảm xúc bay theo làn shisha mờ đục. Phải rồi, dù có chấp nhận hay không thì chỗ của nó vẫn là ở đây. Nó có trách nhiệm phải ở đây thì đúng hơn. Cuộc sống vốn đã quy định như vậy. Nó vẫn ngồi đây hàng ngày như vốn nó đã từng ngồi, cầm một cốc chivas vàng chóe để trang trí lấy lệ. Trừ khi có việc gì đặc biệt quá xảy ra, còn không cái góc này thuộc về nó một cách miễn cưỡng. "Mày có muốn cũng không thể thoát được khỏi tao ghế với bàn ạ"- Đôi khi nó cười một mình và tự nhủ. Chỗ này nó có thể hướng ánh mắt đi khắp bar, lúc vô hồn, lúc có hồn tùy thuộc vào cảm xúc. Để cuối ngày nó lại đặt nguyên cái cốc rượu trang trí ấy xuống bàn mà không hề biết mặt cái đứa rót rượu cho mình ngay đối diện mặt mũi ra làm sao. Nó muốn tỉnh táo để đi về, thế thôi. Bới tự nhiên gần đây có một con bé hâm hâm cứ nhất định đòi thức đợi nó về hàng ngày mới chịu đi ngủ...
- Anh ơi, có khách muốn gặp anh.
- Bảo anh đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-con-gai-ao-trang-tren-quan-bar/107975/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.