1 tháng sau đó...
- Đâu quay ra đây chị xem cái nào? - Chị nó vuốt vuốt cái lưng áo sơ mi của nó cho phẳng - Chẹp... chẹp.. - Nhìn ra dáng giám đốc rồi đấy.
- Đốc cái khỉ- Nó nhăn mặt- Em căm nhất là sơ vin đóng thùng.
- Không chỉ là hôm nay, mà sau này bất kể ngày nào em cũng phải ăn mặc như thế - Chị nghiêm sắc mặt- Em nên nhớ giờ em là quản lý, là người thay chị nắm 1/3 cổ phần của quán bar đó và tất cả cổ phần ở các quán bar còn lại. Em đừng để người khác nhìn em như một thằng ong ve bình thường. Những gì cần dạy, từ tác phong, cư xử, chị đã dạy em hết rồi. Đừng bôi tro trát trấu vào mặt em cũng như mặt chị đấy.
- Giời ơi- Nó cười lảng- em đùa mà. Em rõ rồi bà chị khó tính của em ạ.
- Ngoan, biết điều rồi đấy. Xuống lấy xe đi. Nhanh.
- Rõ thưa bà cô tổ ạ.
- Á à... thằng chó... đứng laijiiiiiiiiiiiiiiiii.. - Chị nó rút cái giày cao gót toan ném theo nó đang chạy thục mạng trên cầu thang - Đi cẩn thận kẻo lại tuột hết cả sơ-vin bây giờ- Chị cố gọi vọng theo và cười cái thằng em to đầu của mình.
Tại một nhà hàng nhỏ ven hồ Linh Đàm. Chị khoác tay nó xúng xính trong bộ váy dạ tiệc dài thướt tha và kiêu sa. Còn nó thì đóng một bộ quần âu, áo sơ mi kèm giày da cực sang chảnh. Một tay khoác tay chị đút túi quần, một tay cầm ly rượu vàng sóng sánh cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-con-gai-ao-trang-tren-quan-bar/107970/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.