Một buổi sáng của sáu năm sau, Thiên Vũ như thường lệ, đến Vọng Nguyệt trì đọc sách, nhưng hôm nay, y phát hiện chỗ mình ngồi đã bị chiếm mất. Có một tiểu cô nương, chừng tám tuổi, nhăn nhó nhìn vào một quyển sách, khuôn mặt đáng yêu nhíu chặt mày thực khiến người ta đau lòng!
-Có chuyện gì sao?
Tiểu cô nương ngẩng đầu nhìn y, ngạc nhiên một lúc lâu.
-Ngũ Công chúa?
Y lại mở lời, trong cung này chỉ có duy nhất một tiểu công chúa thôi nha!
-Huynh là ai mà biết ta?
Y ngồi xuống bên cạnh:
-Ta là Tứ hoàng huynh của muội!
-Huynh là Tứ Hoàng tử, nhưng mẫu hậu nói Tứ Hoàng tử bị bệnh, không thể ra ngoài mà?
-Muội thấy ta có giống người bệnh không?
-Giống nga, nhìn huynh gầy như vậy, rất giống người bệnh!
-Vậy ta chính là Tứ Hoàng tử bị bệnh đó rồi?
-A, cũng đúng nga~
-Vậy tại sao muội lại ở đây nhăn nhó? Ai bắt nạt muội?
-Không có, làm sao có ai dám bắt nạt muội? Chỉ là trong này có một chỗ muội không hiểu, tìm Tam ca thì huynh ấy nói bận, thực tức chết!
Thiên Vũ cười thầm, đưa sách cho Tam ca, chi bằng chém huynh ấy một nhát, chạy là đúng rồi!
-Có thể cho ta xem không? Biết đâu có thể giúp được muội?
-Thật sao? Đây, là chỗ này a~
Tiểu cô nương đó chỉ vào một chỗ trong quyển sách trên tay, y mỉm cười dịu dàng giảng giải sao cho dễ hiểu nhất. Tiểu cô nương chăm chú lắng nghe,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-co-tung-yeu-ta-chua/2462296/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.