Mặt trời ló dạng phía Đông, ánh nắng ấm áp dịu dàng chiếu qua khung cửa sổ, sưởi ấm cả hai người. Hắn cau mày mở mắt, người trong lòng cũng khẽ động. Hắn cúi xuống nhìn, đôi mắt trong veo của nàng nhìn chằm chằm vào hắn, nàng lúc này lại giống như một con mèo nhỏ dụi đầu vào ngực hắn. Nhớ đến đêm qua, trong lòng hắn liền dâng lên một trận đau lòng không sao kể xiết.
Nàng khẽ ngồi dậy. Hắn cả đêm bị đè lên người cũng có chút ê ẩm, vẫn cố ngồi dậy, sửa lại vạt áo, nhẹ giọng hỏi nàng:
-Tại sao lại dừng?
-Dừng cái gì?
Đối với câu hỏi bất chợt của hắn, nàng cũng ngỡ ngàng.
-Ta là nói đêm qua...
Nàng chợt hiểu ra, liền nở một nụ cười tà mị nhìn hắn, đưa tay vân vê đôi môi của mình rồi trả lời:
-Bản tôn chỉ muốn người hôn... không lẽ người muốn...
-Không bao giờ!
-Haha, bản tôn cũng không có làm gì người, người khẩn trương như vậy làm gì? Đám tiên nhân coi người như mạng đó, nếu thấy bộ dạng hiện tại của người, không biết sẽ có cảm giác gì đây?
Hắn vẫn nhíu mày nhìn nàng, mặc kệ những lời đùa bỡn, tiếp tục nghiêm trọng hỏi nàng:
-Tại sao lại khóc?
Nàng thu liễm lại vẻ đùa cợt, đứng lên:
-Bản tôn khóc khi nào?
Hắn không nói gì, chỉ thương tâm nhìn nàng, nàng tức giận đưa tay bóp lấy cổ hắn, dấu bản tay đỏ lựng in lên làn da bạch ngọc:
-Người đừng có dùng ánh mắt đó nhìn bản tôn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-co-tung-yeu-ta-chua/2462282/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.