Đường Nhược Phi sắp xếp cho nàng một tẩm điện rộng lớn cùng một vài tiên tỳ, nàng dẫn theo Nhi Song cùng Thanh Hiên thượng tiên đi vào bên trong. Sau khi phân phó Nhi Song pha trà mang đến, nàng trịnh trọng đối mặt với Thanh Hiên thượng tiên mà trước giờ nàng luôn nghĩ là kẻ không ra gì. Y chỉ mỉm cười, dáng vẻ đầy tiêu sái:
-Thì ra đây là đãi ngộ của Thiên tôn đối với tù nhân, thực đặc biệt nga~
-Đa tạ Thanh Hiên thượng tiên. Bản tôn có chuyện muốn hỏi...
-Ta nào có biết chuyện gì, e rằng không thể giúp được Thiên tôn!
-Thanh Hiên thượng tiên vẫn chưa nghe bản tôn muốn hỏi gì, sao lại nói không biết?
-Ta hiểu biết nông cạn, chỉ sợ không thể giúp!
-Chuyện này nằm trong khả năng của Thanh Hiên thượng tiên, sau khi hỏi xong, bản tôn sẽ thả người đi!
-Chỉ dựa vào việc trả lại tự do cho ta mà muốn hỏi chuyện... Thiên tôn nghĩ ta sẽ hứng thú?
-Người không trả lời cũng không sao, bản tôn vẫn sẽ thả người!
-Thật là tốt như vậy?
-Bản tôn luôn nói được làm được!
-Được, xem như Thiên tôn đã thành công cho ta một chút hứng thú, người muốn hỏi chuyện gì?
-Năm xưa, sau khi Băng Nghi đỡ thiên kiếp cho Tử Thiên, đã xảy ra chuyện gì?
-Chuyện này có rất nhiều người để hỏi, tại sao nhất định phải hỏi ta?
-Bởi vì bản tôn chỉ có thể hỏi người, hơn nữa, người là kẻ biết rõ từ đầu đến cuối không phải sao?
-Haha, được, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-co-tung-yeu-ta-chua/2462277/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.