Nàng vừa về đến Hàn Nguyệt điện, vừa đúng lúc sư phụ có khách, là Thanh Nhân thượng tiên cùng Thiên Kim thượng tiên, nàng tình cờ nghe được ba người nhắc đến thiên kiếp của sư phụ, vì vậy liền che giấu khí tức, đứng bên ngoài lắng nghe:
-Tử Thiên, lần này... nắm được bao nhiêu phần?
Thanh Nhân thượng tiên nhíu mày vừa uống trà vừa lo lắng hỏi.
-Thiên kiếp là chuyện khó tránh, chỉ là sớm hay muộn, dùng để thanh tẩy nhục tâm, không cần phải lo lắng, biết đâu lại là hảo sự?
-Bị sét đánh cũng có thể xem là hảo sự?
Nàng bên ngoài thầm thắc mắc “Không phải nói là Thiên Hỏa sao? Cái gì sét đánh?”
Bất quá là nàng không biết, thứ gọi là Thiên Hỏa, chính là bị sét đánh trúng tạo thành, chẳng qua cái tên nghe qua... thực có chút không phù hợp!
-Tùy suy nghĩ của mỗi người thôi!
Hắn lắc đầu, trên môi nở một nụ cười khổ:
-Ý trời đã định, không thể thay đổi, nếu sợ có ngày này ta đã sớm không tu tiên!
Thanh Nhân thượng tiên lại nhấp một ngụm trà:
-Sư phụ muốn truyền lại ngôi vị chưởng môn cho đệ, còn có Nghi nhi, đệ dự tính thế nào?
Thiên Kim thượng tiên nghe đến nàng liền “hừ” một tiếng, hắn cũng không để bụng, trực tiếp lơ đi:
-Ta dù không có thiên kiếp này cũng sẽ từ chối ngôi vị chưởng môn, còn Nghi nhi... - Hắn dừng lại một chút – nó có thể tự lo cho mình. Sư huynh, nếu vạn nhất có chuyện, nhờ huynh thay ta chiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-co-tung-yeu-ta-chua/2462258/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.