Giọng nói đùa cợt phát ra từ một nam nhân vận thanh y, mái tóc đen ánh vài sợi màu lam khẽ bay bay, đôi mắt màu lam ấm áp, làn da trắng ôn nhuận như ngọc, trên miệng nở một nụ cười tinh nghịch, ấn kí đỏ sậm nổi rõ giữa mi tâm, nhẹ nhàng tiến đến:
-Ta là ai? Quan trọng không?
-Vị tiên nhân này, nếu muốn gặp sư phụ ta thì mời theo lối này...
-Vừa mới gặp sao lại biết ta là tiên nhân?
Người đó “kinh ngạc” hỏi nàng, nàng đưa tay đỡ trán, lại gặp phải kẻ thích đùa rồi!
-Nơi này là Hàn Nguyệt điện, trên núi, người bình thường không thể vào!
-Vậy sao không phải là yêu nhân Ma giáo?
-Nếu là yêu nhân Ma giáo, sư phụ sẽ không để người đứng đây nói chuyện nãy giờ!
-Haha, miệng lưỡi không tệ, giỏi lắm, rất thú vị nga~. Thưởng cho ngươi, ta tên Đường Nhược Phi!
-Thái thượng tiên? Đệ tử đắc tội!
-Ngươi tên là gì?
-Đệ tử là Hạ Băng Nghi
-Băng Nghi, ngươi làm nghĩa muội của ta đi?
Nàng nhìn hắn bằng ánh mắt kì dị, thái độ có cần phải thay đổi xoành xoạch như vậy không?
-Nghĩa... nghĩa muội?
-Nhanh gọi ca ca đi, gọi ta nghe xem!
-Ca... ca?
-Hahaha, cuối cùng cũng có được một tiểu muội muội, thú vị thật!
-Sư thúc, người đùa hơi quá rồi!
Hắn xuất hiện phía trước nàng, lập tức mang nàng giấu ra sau lưng, dứt khoát cách ly nàng khỏi Đường Nhược Phi:
-Ta không đùa nga~. Nghe nói ngươi đột nhiên mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-co-tung-yeu-ta-chua/2462252/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.