Hoàng Giang chi chiến đại thắng, binh lính Hoàng Khánh hát vang khúc ca khải hoàn hồi kinh.
Sau trận chiến, binh lực Ly Quốc đại thương, Liên minh trong bóng tối cũng tan rã, khiến Ngũ đại cường quốc bước vào thời kì yên bình không giao tranh, bách tính thiên hạ cũng theo đó mà sống trong bình an.
Mà người đã làm nên bước ngoặc trọng đại này, hiện đang ôm đầy phiền muộn ngồi dưới gốc cây ngắm Vọng Nguyệt trì!
Một nam tử bạch y xuất hiện trước nàng, nàng trên người vẫn còn vận long bào, chứng tỏ... vừa mới thượng triều đã chạy đến nơi này...
-Không nên ngồi đây, sẽ làm bẩn long bào, mất uy nghiêm!
-Con mặc kệ, sư phụ, người nhất định phải đi sao?
-Đúng vậy!
-Không thể lưu lại?
-Không thể!
-Vì sao? Dù gì người cũng không có gì để làm...
-Không phận sự, lưu lại trong Hoàng cung quá lâu, khó tránh dị nghị.
-Kẻ nào dám dị nghị chứ?
-Nghi nhi!
Hắn nhẹ giọng nhắc nhở, vẫn là cứng đầu như vậy? Thở ra một hơi dài, hắn dịu giọng:
-Đừng bướng bỉnh, quyền lực không phải để lạm dụng!
-Sư phụ...
-Ta không phải sẽ đi luôn, thỉnh thoảng sẽ quay lại thăm con!
-Thật sao?
-Thật!
-Người hứa?
-Ta hứa!
-Vậy con không ngăn cản người nữa!
-Chú ý lễ nghi! Đế vương một nước, không phải đùa giỡn!
-Con...
-Ta đi đây, từ nay không được tùy tiện mạo hiểm, ngoan ngoãn chú tâm làm vua, chú ý bảo trọng thân thể!
-Đồ nhi đã ghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-co-tung-yeu-ta-chua/2462238/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.