Sau khi Nhi Song ra ngoài, nàng liền tiến đến chiếc bàn trên cao đó, nhíu mày nhìn xuống Thiên Bảo.
-Muội... sao lại... sắc mặt nghiêm trọng như vậy?
Đôi mắt nàng bỗng dưng lóe lên ánh hào quang trong chốc lát, Thiên Bảo còn tưởng mình vừa nhìn nhầm:
-Thương thế của huynh thế nào rồi?
-Ta... không sao rồi, nghỉ ngơi mấy ngày đã sớm...
“Chát”, âm thanh bàn tay nàng đập mạnh trên bàn vang vọng khắp nơi trong soái trướng. Thiên Bảo chột dạ nhìn nàng, cái bộ dạng này... chậc, giống ai đó y như đúc vậy!
-Còn dám nói dối?
-Ta không có...
-Huynh nên nhớ muội tu tiên, hiện có thể nhìn thấy huynh bị thương có bao nhiêu nặng!
-Có... có thể sao?
-Có thể!
Vừa rồi nàng đã niệm chú, nhìn thấy Linh Hỏa của Thiên Bảo, là yếu ớt đến đáng thương!
-Ta...
-Huynh rõ ràng là bị thương đến suýt nữa mất mạng, còn báo chỉ trọng thương? Huynh nghĩ bản thân là mình đồng da sắt, bị thương thế nào cũng không sao? Lúc nào cũng vậy, không hề quan tâm đến sức khỏe của chính mình, chú ý đến mình một chút, chết sao?
Trước đây tiểu muội muội này hiếm khi mắng người, hiện tại còn là mắng y? Thiên Bảo nhất thời im lặng, ngồi yên nghe giáo huấn...
-Muội đã sớm nói nơi này thập phần nguy hiểm, chuyện gì cũng phải chú ý chăm sóc bản thân, huynh là hài tử lên ba sao? Muội vốn chỉ còn lại một mình huynh, nếu huynh mà cũng có chuyện gì, huynh nói muội làm sao sống tiếp?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-co-tung-yeu-ta-chua/2462230/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.