Nàng ngồi trên đài cao nhìn xuống, Mạc Thừa tướng bây giờ mặc y phục phạm nhân, quỳ chính giữa pháp trường, đứng phía sau y là đao phủ cầm một thanh đao chờ lệnh. Tội trạng của y được công bố:
-Mạc Hành, thân là Thừa tướng lại không hết lòng dốc sức phò tá vua mà còn âm mưu hoán vị, làm giả di chỉ, khiến trăm họ lầm than, chẳng những vậy còn thừa cơ trục lợi, cướp đoạt của cải của bá tánh. Tội lỗi thấu tận trời xanh, nay phán quyết giờ Ngọ ba khắc xử trảm thị chúng. Ngươi còn gì muốn nói?
-Ta không còn gì muốn nói, chỉ là ta không hề sai, làm giả di chỉ là không hề sai, giang sơn này mà rơi vào tay nữ nhân đó chắc chắn sẽ diệt vong!
-Ăn nói hàm hồ, Ngũ Công chúa điện hạ tài đức hơn người, được đích thân tiên đế truyền ngôi, sao có thể như lời ngươi nói?
-Hahaha, ta đã có lòng cảnh báo trước, các ngươi cứ tiếp tục giả vờ như không thấy, rồi sẽ có một ngày những lời ta nói thành sự thật! Hoàng Khánh này sẽ bị hủy trong tay Hoàng Thiên Nghi!
-To gan, người đâu đã đến giờ hành quyết, TRẢM!!!!!
Thời khắc chiếc đao của đao phủ hạ xuống, nàng vẫn không hề lay chuyển, vẫn nét mặt lạnh nhạt ngồi nhìn, chỉ có điều, lòng nàng bây giờ cũng chẳng thiết tha gì nữa, phó mặc bản thân, cứ để cho số phận định đoạt đi!
Cuồng phong qua đi như sau cơn mưa trời lại sáng, thiên địa biến chuyển, thương hải tang điền, chẳng có gì là bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-co-tung-yeu-ta-chua/2462206/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.