Sau giờ học, nàng thường ra thác nước sau núi luyện tập, nơi này đúng thực là rất thoải mái nha~. Thác nước đổ xuống hồ tung bọt nước trắng xoá, nước hồ trong veo, một cây liễu rũ nghiêng mình soi bóng xuống nước, mây bay lãng đãng, cảnh tượng nơi này thực sự rất quen thuộc, quen đến phát khóc, nó giống như nơi mà nàng thường đến, nếu có người đó ở đây chắc hẳn sẽ cảm thấy giống như nàng.
Khi nàng đi, Nhi Song cũng đi theo, hai người bây giờ có thể nói chuyện thoải mái một chút, nhưng Nhi Song nào có tâm trạng ngắm cảnh hay chuyện trò, nhìn đôi bàn tay phồng rộp lên vì chẻ củi gánh nước của nàng mà lòng như lửa đốt.
-Công chúa, hay chúng ta hồi cung đi có được không?
-Tại sao? Chúng ta chỉ mới đi chưa được một tháng ngươi đã đòi về?
-Công chúa, người cũng phải nghĩ đến thân thể mình một chút, người là cành vàng lá ngọc, nếu có điều gì bất trắc thì...
-Ở đây rất thoải mái, ta không muốn về sớm như vậy
-Nhưng mà nhìn thấy người chịu khổ như vậy, thần rất đau lòng.
Công chúa trước giờ ở trong cung không ai dám để người làm chuyện nặng nhọc, bây giờ lại bị người ta bắt nạt như vậy sao có thể chịu nổi chứ?
-Bao nhiêu đây đã coi là cực khổ, ngươi không phải xem ta là kẻ vô dụng đó chứ?
-Thần không dám...
-Trước đây khi ta luyện kiếm với Tam hoàng huynh còn cực khổ hơn gấp mấy lần, bao nhiêu đây thì đã là gì!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-co-tung-yeu-ta-chua/2462185/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.