"Ngươi cũng không thể ăn?" TᏂẩʍ ɖυng Ngọc lặp lại lời của cô một lần nữa.
Hắn rũ mắt, hàng mi dài mảnh khảnh hạ xuống một mảnh bóng râm, đôi mắt thâm thúy nhìn bàn tay Quý Thanh Trác vuốt ve sống lưng Lại Lại.
"Đúng vậy." Quý Thanh Trác trả lời ngắn gọn.
Cô hai tay nâng Lại Lại, đem nó trả lại cho TᏂẩʍ ɖυng Ngọc: "Tiểu Ngọc sư huynh, ta trở về.”
TᏂẩʍ ɖυng Ngọc tiếp nhận Lại Lại, dẫn cô đi ra khỏi viện tử, Lại Lại ở trong viện lăn lộn, ôm một quả Băng Linh quả chính mình còn chưa có ăn xong.
Quý Thanh Trác vừa mới cắn qua Băng Linh quả mà hắn đã ăn xong kia, trên thực tế cũng không cảm thấy có bao nhiêu chua, TᏂẩʍ ɖυng Ngọc thầm nghĩ như thế.
Thời điểm bước lên Táng Tuyết Kiếm, mũi chân Quý Thanh Trác không chút do dự nào, cô đã biết chân tướng của Táng Tuyết Kiếm, nhưng mà, cũng là thanh kiếm này mang theo cô vượt qua Hồ Bạch Thủy, cũng là nó vì cô chặn lại Truy Hồn Đinh đoạt mạng.
Cô trở về tiểu viện của mình, cùng TᏂẩʍ ɖυng Ngọc nói lời tạm biệt: "Tiểu Ngọc sư huynh, cám ơn ngươi. ”
TᏂẩʍ ɖυng Ngọc dò xét tu vi của cô một chút, lấy tiến độ tu luyện trước mắt ba canh giờ, cô muốn đến Luyện Khí tam giai còn phải mất thời gian một tháng, mỗi một giai đoạn tu luyện lớn, càng đến hậu kỳ liền càng khó tăng lên.
Vì thế hắn hỏi Quý Thanh Trác: "Trác Trác, mỗi ngày ba canh giờ, đủ rồi sao? ”
Quý Thanh Trác hiện tại kỳ thật có chút hối hận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-co-the-hay-khong-cong-luoc-vai-phan-dien/460809/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.