Quý Thanh Trác nhắc nghe được hệ thống báo nguy, ngọn bút trong tay "ba" một tiếng mà rớt xuống trên mặt bàn.
Cô không có kinh hoảng, chỉ đoan chính mà ngồi phía sau đá xanh, chỉ là bàn tay đặt trên mặt bàn có chút run rẩy.
Sát ý chỉ là sát ý, không có ai sẽ gϊếŧ người trước mặt công chúng, hơn nữa cô cũng không quá muốn di chuyển vị trí của mình.
Diệp Đoạn Hồng cùng Tɦẩʍ ɖυng Ngọc cùng nhau đi vào trong tiểu sơn cốc, tiếng cảnh báo của hệ thống còn đang liên tục vang lên.
“Đoạn Hồng, Dung Ngọc, hai người các ngươi tới đây có chuyện gì sao?” Giang Thiên Khách quay đầu lại, mỉm cười hỏi.
"Thiên Khách." Diệp Đoạn Hồng lãnh túc ánh mắt nhìn lướt qua Giang Thiên Khách, ánh mắt của hắn từ trên trận pháp dời đi.
Lúc này, tiếng cảnh báo của hệ thống rốt cục ngừng lại, hệ thống kinh hồn chưa định nói với Quý Thanh Trác: "Ký chủ, cảnh báo nguy hiểm tạm thời giải trừ, nhưng cấp bậc nguy hiểm là sát ý cấp một, đại biểu cho trong vòng mười trượng có người muốn gϊếŧ ngươi. ”
Phạm vi trong vòng mười trượng này liền rất rõ ràng, còn không phải là đệ tử cùng trưởng lão trong tiểu sơn cốc này sao, Quý Thanh Trác mím môi, cô cảm thấy mình thật là xui xẻo.
Vì sao lại có người muốn gϊếŧ cô chứ?
Cô đem ngọn bút một lần nữa nhặt lên, đặt trong tay thưởng thức, dời đi lực chú ý khẩn trương của mình, cuộc đối thoại giữa Diệp Đoạn Hồng và Giang Thiên Khách vẫn còn đang tiếp tục.
"Bên trong Vân Thủy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-co-the-hay-khong-cong-luoc-vai-phan-dien/460800/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.